Chương 1051
“Có thể mà, dù sao tôi cũng là anh trai của con bé” Hạ Huy Thành nở nụ cười.
“Vậy thì tôi hy vọng anh có thể nói được làm được” Hà Dĩ Phong nhếch khóe môi lên, sau đó đưa Lê Minh Nguyệt và Lê Nhật Linh quay người rời khỏi nhà họ hạ.
Mà Hạ Huy Thành nhìn bóng dáng dần xa của Lê Nhật Linh, khế thờ dài một hơi.
Khoảng cách giữa anh ấy và Lê Nhật Linh thật sự càng ngày càng trở nên xa cách rồi.
Nhưng vào giây phút anh ấy quyết định buông tay, giữa hai người họ đã không thể quay lại được như trước nữa.
Bà Hạ rụt rè liếc nhìn gương mặt u ám của Hạ Huy Thành, anh không nói lời nào, chỉ nhìn vào căn nhà phía sau một cách đầy ẩn ý, sau đó quay người rời đi.
“Mẹ, anh trai đâu rồi?” bà Hạ vừa bước vào, Hạ Lan Châu liền nắm lấy tay và nhìn về phía sau bà.
“Anh trai con đi ra ngoài rồi” giọng bà bình tĩnh nhưng đôi mắt lại dò xét Hạ Lan Châu.
Sự kích động của cô lúc nãy không phải là giả, nhưng cũng không thể hiện rằng cái gì cô cũng không nhớ.
“Ra ngoài rồi” Hạ Lan Châu rũ mắt xuống mang theo vẻ trầm tư.
“Lan Châu à! hãy nói thật với mẹ đi, chuyện này có phải là do con làm không?” “Mẹ! Sao cả mẹ cũng không tin con vậy” Hạ Lan Châu buông tay mẹ ra, xoay người ngồi xuống ghế trường kỷ, không dám nhìn thẳng vào mắt bà Hạ.
“Lan Châu à! Không phải là mẹ không tin con, con là con gái của mẹ mà, tất nhiên mẹ sẽ bênh vực con hơn.
Nhưng mà việc này vốn là do nhà họ Hạ chúng ta sai, nếu như vì tính tùy hứng của con mà khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, vậy thì giờ nhà họ Lý cũng sẽ bị liên lụy theo.
Cha con mất từ sớm, nhà chúng ta chỉ còn ba người sống nương tựa vào nhau, mẹ không muốn gia đình ta lại xảy ra chuyện gì cả.” Bà nức nở nói, đúng vậy, là một người