Diện tích không gian vô cùng lớn, nhất là sau khi cô hấp thu nạp linh ngọc, cảm giác lại lớn rất nhiều hơn lúc trước cô tiến vào.
Những hạt giống này, phần lớn Cảnh Vân Chiêu chỉ mua một kg, ví dụ như đảng sâm, mặc dù số lượng không nhiều lắm, lại đủ để gieo trồng nửa mẫu, sau khi thu hoạch chế thành hoa quả khô, nửa mẫu này ít nhất cũng có chừng một trăm kg, cho dù là năm mươi đồng một kg, chỉ cần qua tay cô đem những đảng sâm này bán đi, có thể kiếm được năm nghìn đồng tiền!
Đã có không gian tiện lợi này, sau này cô có loại dược gì cũng có thể trồng mau hơn rất nhiều, có lời không bồi thường sinh ý.
Tâm tình Cảnh Vân Chiêu vô cùng tốt, người bên ngoài cần hai ba năm mới có thể có dược liệu thành thục, ở chỗ này thì mới mười hai giờ, nếu rời khỏi không gian, thậm chí bên ngoài cũng mới qua hơn hai giờ, có thời gian nghịch thiên này, chỉ sợ không có người biết không đỏ mắt.
Chẳng qua nhìn một mảng lớn dược liệu này, Cảnh Vân Chiêu lại có chút đau đầu.
Tiền này quả thật kiếm nhanh, nhưng mất công sức rất lớn, như là cô có trên ngàn vạn mẫu thảo dược, chẳng lẽ đều muốn bản thân tự thu hoạch?
Cảnh Vân Chiêu nghĩ tới chỗ này, trong đầu nhớ lại một số mảnh vỡ trong trí nhớ, lập tức vui vẻ.
Trong linh ngọc cũng có đề cập tới phương diện này!
Vội vàng tập trung tinh thần, trong nháy mắt phương pháp giải quyết lập tức hiện lên.
Không gian này mặc dù là ở dị giới của lão tổ tông cũng là bảo bối, không giống không gian khác chỉ có thể dung nạp vật chết, mà diện tích không gian theo lực tinh thần cường đại mà càng rộng lớn.
Đối với Cảnh Vân Chiêu mà nói, mỗi lần cô hấp thu nạp linh ngọc, cũng như “Mở rộng dung lượng não “, lực tinh thần cũng tùy theo trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Nếu cô muốn giải quyết phiền toái bản thân tự động thủ gieo trồng và thu hoạch, chỉ cần nhỏ một giọt máu tươi trên mặt đất, liền dẫn xuất Khí Linh trong ngọc ấm không gian này ra, còn dư lại tất cả thì có Khí Linh thay cô quản lý!
Đã có phương pháp, Cảnh Vân Chiêu tự nhiên sẽ vận dụng liên tục không ngừng.
Cắn đầu ngón tay, chỉ thấy một giọt máu rơi vào bùn đất, trong nháy mắt biến mất không thấy đâu, khi
nhìn qua, nơi máu tươi biến mất toát ra một khí tức màu lam.
Cảnh Vân Chiêu lui về phía sau, đảo mắt, chỉ nhìn chỗ đó chui ra rất nhiều tiểu côn trùng băng màu lam!
Nhìn những tiểu côn trùng bộ dáng đô thịt vù vù kia, vô cùng đáng yêu, làm như đã bị máu tươi của cô chỉ dẫn, lập tức đi về phía cô.
Côn trùng băng màu lam này mới bằng ngón cái, không khỏi hoài nghi, nó nhỏ như vậy sao giúp cô làm việc.
Dường như cảm nhận được Cảnh Vân Chiêu hoài nghi, chỉ thấy trên trăm côn trùng đột nhiên bò về phía thảo dược, chỉ thấy chúng nó có tiến vào trong đất, có bò lên trên lá, ôm lá cây, thân thể nhúc nhích vài cái, một cây dược liệu lập tức bị nhổ tận gốc.
Động tác nhanh chóng, chỉ trong nháy mắt, một mảnh đảng sâm lớn kia đã toàn bộ bày ở trước mặt cô.
“Cám ơn, cám ơn các bạn.” Vẻ mặt Cảnh Vân Chiêu kinh ngạc.
Lúc này, chỉ thấy đám côn trùng chỉnh tề xếp thành hàng, vểnh đầu lên đứng thẳng, chậm rãi khom người chào cô, bộ dạng đáng yêu như vậy khiến trong lòng Cảnh Vân Chiêu giật mình.
Chẳng qua đã có bọn nó, hỗ trợ, Cảnh Vân Chiêu cũng hòan toàn yên lòng, lại khiến chúng nó hỗ trợ thu toàn bộ các dược liệu thành thục khác.
Không gian có công năng giữ tươi, bởi vậy muốn phơi nắng những dược liệu này thành hoa quả khô tự nhiên là không thể nào, vì vậy những dược liệu này, Cảnh Vân Chiêu chỉ có thể bán toàn bộ thực phẩm tươi sống, muốn kiếm đủ tiền, mua một phòng ở, mới có thể giải quyết.
Trong không gian ba ngày sau, bên ngoài là sáng sớm ngày thứ hai, vừa đúng thời gian đến trường, lúc này Cảnh Vân Chiêu mới đi ra ngoài.
Ngoài cửa, Tô Sở đang đợi cô, còn Câm Cận Thần, vẫn không có nhìn thấy.