Chương 1241:
Thế nhưng vị trí này của ông đã có thẻ thấy rõ ràng tất cả diễn ra trong phòng.
Trong phòng, Lâm Thủy Dao cầm một ly rượu trong tay, bà đang chơi đoán số uống rượu cùng hai tiểu ca.
Tửu lượng của bà không tốt, đã ngà ngà say.
“Tới, chúng ta đoán tiếp.”
Lâm Thủy Dao không chịu thua, bà lại chơi tiếp, thế nhưng đêm nay bà không được may. lắm, lại thua.
“Không được, tôi không thể uống rượu, như vậy đi, các anh có thể hỏi một câu hỏi, tôi sẽ trả lời.” Trên gò má Lâm Thủy Dao ửng hai vệt đỏ ửng minh diễm động nhân, giọng nói mềm mại mềm nhu.
Một tiểu ca hỏi: “Cô có bao nhiêu người bạn trai rồi?”
Lâm Thủy Dao say, hàng mi dài khẽ động, bà mơ mơ màng màng sắp nhắm mắt, sau đó đưa đầu ngón tay ra: “Một, hai, ba, bốn…N cái, ôi, nhiều lắm, tôi đếm không hết.”
Tống Minh đứng ở ngoài cửa nghe những lời này thái dương giần giật, anh ta thận trọng nhìn sắc mặt tiên sinh nhà mình.
Sắc mặt Lệ Quân Mặc đã âm trầm có thể nặn ra nước, kỳ thực câu hỏi vừa rồi làm ông cũng rất tò mò.
Sau khi với ông, bà từng có người đàn ông khác hay không?
Hiện tại ông có được đáp án, có, bà có cả N người.
Lệ Quân Mặc lạnh lẽo nhếch môi, nụ cười âm u, giống như con mèo chộp được chuột.
Ba người trong phòng hồn nhiên không biết.
Hai tiểu ca kia nhìn Lâm Thủy Dao, người phụ nữ khi say rượu lại lộ vẻ quyến rũ đến lạ.
Một vị tiểu ca trong đó cười hỏi: “Thế giữa mấy người bạn trai đó, cô không thích nhất là ai?”
“Đương nhiên là… Là cái tên gọi Lệ Quân Mặc kia, đúng, chính là anh ta!” Lâm Thủy Dao hàm hồ đáp: “Tôi tuyệt không thích anh ta, không, là chán ghét anh ta mới phải.
Hơn nữa còn là vô cùng vô cùng ghét anh ta, anh ta có gì đặc biệt hơn người, không phải là dáng dấp đẹp trai một chút, vóc người đẹp một chút, có tiền hơn một chút thôi sao?”
*Dao Dao!” Lúc này một người xông vào, Liễu Anh Lạc tới.
Liễu
Liễu Anh Lạc giơ tay đỡ trán, Dao Dao, cậu đã bị bắt gian tại giường luôn rồi, bảo trọng!
“Lệ tổng, Dao Dao say rồi, làm phiền anh đưa cô ấy về nhà nhé, tôi đi trước.” Liễu Anh Lạc ung dung câu môi cười, xoay người rời đỉ.
Lâm Thủy Dao sau khi thanh tỉnh,…
“Anh Lạc, sao cậu lại đi, đừng đi mà…” Thấy Liễu Anh Lạc đi, Lâm Thủy Dao đứng lên, chạy đến đuổi.
Bởi vì say, bước chân của Lâm Thủy Dao có chút nghiêng ngả, lại còn không nhìn đường, chợt bà đụng phải một vách tường.
Ôi, cái trán đau quá.
Lâm Thủy Dao đưa tay xoa trán một cái, sau đó nâng đôi mắt say ngà nhìn lên, khuôn mặt anh tuấn của Lệ Quân Mặc lập tức vô hạn phóng đại trong tầm mắt bà.
Vừa rồi bà đụng phải ngực ông nhỉ, ngực người đàn ông này rộng và lạnh cứng như bức tường.
“Ấy, anh là… là…” Lâm Thủy Dao cảm thấy người đàn ông này rất quen mặt, bà đưa ngón tay ra.
Tống minh đứng bên đưa tay lau mồ hôi, Lâm tiểu thư cuối cùng cũng vẫn chưa hoàn toàn hồ đồ, còn nhận thức được tiên sinh.
Lâm tiểu thư, cô mau chóng nhận sai đi!!
Lâm Thủy Dao say mềm nhìn bóng hình cao to trước mắt thân, người đàn ông anh tuần như thần linh, bà mơ hồ nói: “Anh là… ngưu lang mới tới à? Oa, vóc người này, gương mặt này, chậc chậc, chắc là trụ cột ở đây chứ gì! Ngưu lang đẳng cấp?”
Tông Minh: “…”
Lâm tiểu thư, cô có thể tỉnh táo lại được không! Cô xong rồi đó!