Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1372


trước sau

Chương 1372:

 

Đến khi bà kiệt sức chìm vào giấc ngủ, A Đình có lúc sẽ khóc, ông liền đứng dậy ôm lấy A Đình, dùng tư thế không thuần thục dỗ A Đình đi vào giác ngủ.

 

Đoạn thời gian kia là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong sinh mệnh ông, cô gái ông liếc mắt nhìn trúng kia đã thành vợ của ông, thành mẹ của con trai ông, bà trở nên dịu dàng như vậy, trong ánh mắt nhìn ông dường như ẩn sâu rất nhiều lời yêu ngượng ngùng không kịp nói ra miệng, thật giống như bà đối với ông yêu cũng như ông đối với bà, mãnh liệt mà nóng bỏng.

 

Ông những tưởng như vậy sẽ trọn đời.

 

Thế nhưng ai ngờ, ai ngờ đến bà chỉ là giả vờ, bà lại liên lạc với Tô Thành.

 

Kỳ thực đoạn ký ức về sau Lục Tư Tước không quá nguyện ý nhớ lại, mây năm nay, ông cũng chưa từng nhớ đến.

 

Ngày đó bà mang Tô Thành tới phòng Kiều, hủy hoại đi chính bà, cũng hủy hoại cả ông.

 

Mấy ngày đó ông đi công tác, bởi vì nhớ bà và con trai, cho nên so với trong kế hoạch ông chạy về trước một ngày, muốn cho bà một kinh hỉ.

 

Ông về tới phòng Kiều, đi tới ngoài phòng ngủ, ông đưa tay muốn đẩy cửa phòng ngủ ra, nhưng một giây kế tiếp trực tiếp cứng lại.

 

Bởi vì bên tai truyền đến tiếng động bên trong, những tiếng động không bình thường.

 

Là tiếng nói mềm mại của Liễu Anh Lạc – a, Tô Thành, nhẹ một tí, chịu không nỗi…

 

Ông lúc này giật mình ở bên ngoài, con ngươi màu đen đột nhiên co rút, giọng của bà, ông sẽ không nghe lầm, vô số đêm ông thương yêu bà, bà cũng sẽ cất tiếng như vậy, cầu ông buông tha bà…

 

Chỉ là hiện tại tiếng rên của bà so với thường ngày tới càng thêm quyền rũ, càng thêm mê muội.

 

Ông sợ run vài giây, giơ lên chân dài “oanh” một tiếng đạp ra cửa phòng ngủ.

 

Ông thấy một màn kia, mấy năm nay ông đều không quên nửa phần.

 

Trên giường, Liễu Anh Lạc cưỡi lên trên người Tô Thành, hai người quần áo xốc xéch, da thịt màu lúa mạch của người đàn ông và da thịt trắng nõn của người phụ nữ hợp lại một chỗ, đâm vào ánh mắt ông đau quá.

 

Là Tô Thành nhìn thấy ông trước, ông ta kéo quần áo che trên người Liễu Anh Lạc, sau đó bà nghiêng

đầu.

 

Người phụ nữ kia, bà cười với ông.

 

Ông nghĩ lúc đó gương mặt ông nhát định rất hung dữ, hai mắt đỏ thắm nhìn bà chằm chằm, thế nhưng bà không chút nào sợ, bà từ trên giường chậm rãi đi xuống.

 

Quần áo trên người bà đã cởi gần hết, chỉ còn lại chiếc váy dây, đôi chân tuyết trắng giẫm trên thảm lông mềm mại, mỗi một bước đi đều nhộn nhạo vẻ phong tình quyến rũ câu nhân.

 

Cô gái trong trẻo nhưng lạnh lùng phong hoa Liễu Anh Lạc được ông nuông chiều ở phòng Kiều, chẳng biết lúc nào đã được ông thương yêu thành phong tình vạn chủng như: vậy.

 

Bà nhìn ông, trong tròng mắt hạnh xinh đẹp nhộn nhạo lên ý cười toái sáng: “Lục Tư Tước, sao anh về rồi, không phải anh nói ngày mai anh mới trở về sao, thật xin lỗi để cho anh thấy một màn như vậy, có phải anh rất khiếp sợ rất bất ngờ không?”

 

“Tôi và Tô Thành là thanh mai trúc mã, là anh bức hôn hào đoạt, còn muốn nhốt tôi ở nơi này, tôi nói thật cho anh biết, tôi chưa từng có một ngày quên được Tô Thành, tôi vẫn muốn thoát khỏi anh!”

 

“Nhưng anh là ai chứ, anh là Lục Tư Tước, mặc kệ tôi chạy trốn tới nơi nào, anh đều sẽ bắt tôi trở lại, tôi đánh không lại anh, không sao, tôi đã tỉ mỉ vì anh chuẩn bị một món quà lớn, đó chính là – bị cắm sừng!”

 

“Lục Tư Tước, có phải anh cũng hiểu được tôi sinh con xong trỏ nên rất khác thường, anh chẳng lẽ ngây thơ cho rằng tôi thích anh đấy chứ! Đừng tự mình đa tình, tôi chưa từng yêu anh, đi cùng với anh mỗi phút mỗi giây cũng làm cho tôi cảm thấy càng ghê tởm, tôi chỉ là lừa dối ngươi, để cho anh thả lỏng cảnh giác, tạo cho anh một biểu hiện giả dối, sau đó đưa anh từ thiên đường đầy vào địa ngục, Lục Tư Tước, tư vị bây giờ của anh nhất định rất không dễ chịu nhỉ!!”

 

*Lục Tư Tước, tôi hận anh, thật sự rất hận rất hận anh, là anh hủy hoại đời tôi, cho nên tôi muốn trả thù anh!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện