Chương 244: Cô Đã Gả Cho Người Đàn Ông Rất Lợi Hại Chỉ câu từ đơn giản thôi, như phong cách thường lệ luôn mạnh mẽ bá đạo của anh.
Hạ Tịch Quán chớp hàng mi cánh bướm, giả bộ tức giận: Truyen one chúc các bạn vui vẻ “Lục tiên sinh, anh nhìn xem đã anh gây ra bao nhiêu phiền phức cho em này, bọn họ đều ghen tị với em, công kích em. Anh đừng làm gì cả, cứ ngây ngô ngoan ngoãn đi, đừng ra ngoài là được, cắm anh trêu hoa ghẹo bướm rước thêm địch cho em nữa đó, về phần những điêu dân nhung nhớ anh kia, em sẽ giúp anh tiêu diệt từng tên!” Lục Hàn Đình thấp giọng, tràn ra mấy phần cưng chiều: “Lục phu nhân lợi hại quá, trên giường hay dưới giường đều lợi hại như nhau.” Vành tai trắng như tuyết của Hạ Tịch Quán nhanh chóng trở nên ửng hồng, nghĩ đến chuyện xảy ra tối hôm đó, cô hận không thể rửa sạch tay mình thêm máy lần.
Hạ Tịch Quán lập tức cắt ngang đề tài: “Lục tiên sinh, không cho phép anh đã chiếm được tiện nghỉ còn khoe khoang nữal” “Vậy trước tiên cứ thế, nếu em cần thì gọi cho anh, anh sẽ thỏa mãn bọn họ chút, để bọn họ quỳ xuống cầu xin em tha thứ.” Trái tim của Hạ Tịch Quán ngọt ngào như phết một lớp mật, cô đột nhiên phát hiện ra rằng mình đã gả cho một người đàn ông rất lợi hại! Hạ Nghiên Nghiên nằm viện ba ngày, ba ngày nay dư luận vẫn rất nổi, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng chút nào đến Hạ Tịch Quán, cô đang trong viện nghiên cứu tinh luyện độc tố hoa Mạn Đà La, chuẩn bị thử độc đề luyện chế thuốc.
Ngày hôm đó Weibo của Hạ Nghiên Nghiên cập nhật trạng thái mới, viết rằng: “Sau cơn mưa trời lại sáng, hôm nay thật vui, giáo sư Tiền bay đến Hải Thành rồi.” Hạ Nghiên Nghiên còn kèm thêm tắm ảnh, là hình cô ta đến sân bay đón, ở trong phòng khách, cô ta và giáo sư Tiền vui vẻ giơ tay chữ V chụp ảnh.
Số lượt thích trên bài post Weibo này đạt một triệu like trong vài phút, top comments đều như thế này, “Nữ thiên tài y học Hạ Nghiên
Hạ Tịch Quán đọc máy chữ này máy lần, đột nhiên nở nụ cười, cô trả lời Diệp Linh “Không quen ai hết.” Diệp Linh “Aizz, Quán Quán, cậu thảm thật đó.” Hạ Tịch Quán: “Nhưng mà, hiệu trưởng của Thánh Lê viện và tớ là người quen cũ.” Diệp Linh: “…” “Quán Quán, cậu có thể nói hết luôn một lần không, tớ bị cậu dọa đến phát bệnh tim rồi này, cậu mà lại là người quen cũ với hiệu trưởng Thánh Lê viện hả?” Hạ Tịch Quán “Hiệu trưởng từng đích thân mời tớ đến du học Thánh Lê viện, nhưng tớ đã từ chối.” Diệp Linh: “What?2” Hạ Tịch Quán: “Chủ yếu là lúc đó tớ còn nhỏ quá, mới 15 tuổi, không muốn học xa nhà quá ấy mà…”