Lâm Mặc chỉ trêu cô, cô quá căng thẳng, rất khó thả lỏng, cậu sợ cô ngã xuông cho nên mới treuu cô, lúc đâu cậu vô tư chẳng nghĩ gì cả, mãi đến khi cô ở:bên tai cậu nỏi một câu Lâm Mặc, sao cậu lại hư hỏng như vậy?
Giọng nói thiếu nữ trong veo lại như đang nững nịu, còn phả khí vào vành tai cậu, Lậm Mặc chưa từng bị như thế, yết hầu trượt lên trượt xuống rất nhanh.
Lúc này cậu cũng phát hiện dị thường, hiện tại cô tựa vào sau lưng cậu, hai người dính chặt vào nhau, cậu cảm thấy nhận được… đường cong đấy đà kia, lúc này, đang đè vào người cậu.
Vành tai thiếu niên liền đỏ bừng lên.
“Tôi với Cát Thành kia, ai đối với cậu tệ hơn?” Giọng Lâm Mặc đã khàn khàn.
Lục Họa vốn tay mơ trong tình trường, nghe không hiểu ý cậu: “Sao cậu quan tâm đến Cát Thành như vậy, chẳng lẽ cậu thích Cát Thành à?”
Lục Họa đáp cậu một câu.
Không phải cậu thích tên Cát Thành M sao?” Nói Lâm Mặc nhấp môi mỏng một cái: “Lục Họa, mắt nhìn của cậu tệ thật đấy!”
` Máu nóng trong đầu Lục Họa xông lên: “Lâm Mặc, ai nói tôi thích Cát Thành, cậu đừng có ngậm máu phun người!”
Hả?
Lâm Mặc dừng chân lại.
Lục Họa thật sự tức điên, cô nói ý tróc mà, cậu quả nhiên hiểu làm: “Lâm Mặc, tôi và Cát Thành chỉ là bạn học, tôi không thích anh ta, chúng tôi chẳng có quan hệ gì cả, cậu tưởng al cũng yêu sớm như cậu hả? Hứ, cậu đừng hát nước bản lên người tôi!”
Lâm Mặc nghe rõ, thì ra cậu hiểu lầm, cô căn bản không thích Cát