Thanh Thanh không còn gì đề nói, không nghĩ tới kê khích bác ly gián của cô ta chỉ đổi tới Thượng Quan Mặc châm chọc, ý tứ của Thượng Quan Mặc rất rõ ràng, cô ta căn bản cũng không thể so với Lục Họa.
Nhưng Thanh Thanh cũng an lòng một ít, Thượng Quan Mặc và Lục Họa không giỗng như giả bộ, xem ra hai người thực sự cãi nhau.
Lục Họa đã vài ngày chưa về, Thượng Quan Mặc cũng không về, mồi ngày Thanh Thanh đều hầm canh đưa cho Thượng Quan Mặc.
Cô ta cảm thấy cơ hội này vô cùng tốt, cô ta có thê thừa lúc vắng mà vào.
Thê nhưng Thượng Quan Mặc căn bản không cho cô ta cơ hội tới gân, cô ta nghe nói Thượng Quan Mặc môi tôi đêu lưu luyên ở quán bar, ở bên ngoài mua say.
Thanh Thanh lúc này chạy tới quán bar, cô ta đứng ở ngoài phòng khách xa hoa chứng kiên Thượng Quan Mặc, anh cùng Trương Hàn còn có vài vương tôn công tử ở đó đánh bài.
Trong tay Thượng Quan Mặc kẹp một điêu thuôc, thây không rõ thần sắc trên mặt anh, nhưng giữa làn khói trắng lượn lờ có thể thây mi tâm anh đang chau chặt.
Thanh Thanh không khỏi có chút sỉ mê, cô ta chưa từng thấy Thượng Quan Mặc hút thuốc, không nghĩ tới Thượng Quan Mặc hút thuộc sẽ đẹp trai như vậy.
Người đàn ông luôn sạch sẽ thanh bân lại lộ ra vài phần ‹ chán chường phóng túng, thật sự rất quyền rũ.
Trương Hàn có ở đây, hắn đang hút thuôc, bên trong chướng khí mù mịt.
“Em vợ, cậu thực sự chia tay với Lục Họa sao, cậu đành lòng bỏ vị tiểu Công chúa kia rồi à?” Trương Hàn cười hỏi.
Thượng Quan Mặc không vui liếc Trương Hàn.
Trương Hàn nhanh chóng đổi giọng: “Được, chia tay rồi thì tốt, cậu cùng Lục Họa đều đã bên.
nhau nhiều năm nôi, tình cảm dù có tốt đến đâu cũng dàn phai nhạt.
Theo tôi thấy, đàn ông không nên dập đầu chết trên một cành hoa, bên ngoài mỹ nữ còn nhiều mà, đêm nay cậu cứ tùy ý gọi,