“Dĩ nhiên, anh là chủ nhân của em, anh nói cái gì em đều làm cái đó.
” Lục Họa ngoan ngoãn đáp.
“Vậy anh bảo em sinh con cho anh, sao em lại ra sức khước từ, không muôn sinh à?” Thượng Quan Mặc hỏi ngược lại.
“Chủ nhân, anh xem đây là cái gì?”
Lục Họa lầy ra một cái bình nhỏ.
“Đây là cái gì?” Thượng Quan Mặc không biết.
Lục Họa chỉ chỉ hàng chữ phía trên cái bình nhỏ: “Đây là vitamin B11, hỗ trợ mang thai.
”
Thượng Quan Mặc cứng đờ: “Hỗ trợ mang thai? Họa Họa, em muốn sinh con rôi?”
“Đúng vậy, chủ nhân đã lên tiếng, sao em có thê không muôn sinh chứ?”
Thượng Quan Mặc rất vui, anh không ngờ Lục Họa lại đồng ý nhanh như vậy, cô đồng ý sinh con cho anh rồi.
Lúc này Lục Họa cất bình nhỏ vào trong túi xách của mình, cô giả bộ thở dài một cái: Nhưng mà, em thầy chủ nhân đêm nay chắc không có thời gian tạo người rồi! Bỏ đi, em đi tắm rôi ngủ sớm vậy!”
Nói xong, Lục Họa liền chuẩn bị rời đi.
“Vợ ơi!” Thượng Quan Mặc kéo cô vào trong ngực mình: “Vợ ơi, anh có thời gian, chúng ta đêm nay chỉ tạo người thôi nhé.
”
Lục Họa nắm quả, đám nhỏ nũng nịu đâm anh một cái: “Chồng à, không phải là vợ không muốn sinh con cho anh, chẳng qua là em còn muốn trải qua thê giới hai người với anh, nếu như anh thật sự muôn có con, vậy em liền sinh cho anh, nhưng vừa rồi anh hung dữ với em như thê, làm em rất sợ đó.
”
Trong lòng ôn nhuyên như ngọc, cô nũng nịu thỏ thẻ với anh, Thượng Quan Mặc đã cảm thấy mình đang.
năm mơ, anh dùng lực hôn một cái khuôn mặt nhỏ nhãn của cô, không ngừng xin lỗi: “Xin lỗi vợ, đều là chồng sai, về sau anh sẽ