Chương 564: Hạ Tịch Quán Là Vị Hôn Thê Của Lục Tử Tiến!
Lục Hàn Đình đi rồi, Lục Tử Tiễn cũng chậm rãi buông lỏng Hạ Tịch Quán ra, anh quan tâm nhìn cô từ trên xuống dưới: “Quán Quán, chất độc trên người của em đâu, đã hết toàn bộ rồi hả?”
Ba tháng này Lục Tử Tiễn đặt toàn bộ trọng tâm đều trên Hải Thành Thành, lại bỏ sót Đề Đô, anh không ngờ tới cô lại âm thầm tới Đề Đô, mãi đến khi anh nghe nói Hạ gia tìm về cô con gái bị thất lạc, cô con gái này lại trở thành hoa khôi Đại học A, ở trận bóng rỗ nhất chiến thành danh, bây giờ đang là chủ đề bàn tán của đám phú nhị đại, anh mới tìm cô.
Lúc đó độc của hoa Mạn Đà La kịch liệt không gì sánh được, vậy mà cô lại có thể hoàn hảo đứng trước mặt anh, Lục Tử Tiễn đều cảm thấy không tưởng tượng nỗi.
“Độc trên người tôi đã hoàn toàn hết rồi, chuyện này kể ra rất dài dòng, lúc đó tôi cũng tưởng mình sắp chết rồi, thế nhưng tôi lầy được viên thuốc mẹ tôi lưu lại.”
“Mẹ em?” Lục Tử Tiễn lần đầu tiên nghe nói tới mẹ cô: “Quán Quán, mẹ em cũng là một bác sĩ?”
“Đúng vậy, y thuật mẹ tôi rất cao, nhưng khi tôi lên chín, mẹ đã rời đi rồi, rất nhiều chuyện của bà ấy, còn có viên thuốc này, tôi đến nay cũng không hiểu rõ.”
Lục Tử Tiễn là bác sĩ, điểm quan tâm lúc này bị mẹ Hạ Tịch Quán hấp dẫn, có thể dựa vào một viên thuốc khiến người ta cải tử hồi sanh, y thuật này nghịch thiên đến thế nào chứ.
“Quán Quán, tôi biết rất nhiều bác sĩ nỗi tiếng, các bác sĩ đứng đầu trong lĩnh vực y học, tôi đều có kết giao, mẹ em tên là gì, tôi có thể giúp em hỏi thăm một chút.”
Những lời này là sự thực, Lục Tử Tiễn là thiên chỉ kiêu tử, là viện sĩ thánh thủ trẻ tuổi nhất Đề Đô, từ rất sớm mà bắt đầu đi giao du học hỏi, không phụ danh tiếng nên đương nhiên kết giao rất nhiều bạn bè, kinh nghiệm trải đời
Hai mắt Hạ Tịch Quán sáng ngời, từ chỗ Hạ lão gia biết được mẹ có khả năng không chết, mà là mắt tích, cô vẫn luôn muốn tìm tung tích của mẹ, nói không chừng Lục Tử Tiễn có thể giúp được cô.
“Mẹ tôi tên là Lâm Thủy Dao.” Hạ Tịch Quán nói tên mẹ ra.
Mẹ tôi tên là Lâm Thủy Dao…
Những lời này trực tiếp nỗ tung bên tay Lục Tử Tiễn, cô nói cái gì, mẹ cô là… Lâm Thủy Dao? Lâm Thủy Dao là mẹ cô?
Lục Tử Tiễn đối với cái tên Lâm Thủy Dao này vô cùng quen thuộc, vì anh từng nghe trong miệng mẹ mình Liễu Chiêu Đệ N lần.
Mẹ anh nói cô con dâu bà luôn mong muốn là con gái của Lâm Thủy Dao, 20 năm trước, Lâm Thủy Dao lưu lại ín vật đính hôn, gả con gái mình cho Lục gia!
Thì ra, cô chính vị hôn thê kia của anh!
Lục Tử Tiễn đột nhiên hiểu, hiểu được tất cả, sau này tín vật đính hôn kia bị bà nội lấy mát, rồi bà nội dùng tín vật đính hôn này để Hạ Tịch Quán gả cho Lục Hàn Đình!
Thì ra, bà nội len lén lấy đi tín vật đính hôn là vì việc này, Hạ Tịch Quán là vị hôn thê của anh, nhưng bà nội cướp mắt vị hôn thê của anh, gả cho cháu trai yêu quý của mình, Lục Hàn Đình.
Hết thảy đều là sai lầm.
Ngay từ đầu đã sai lầm rồi.
Trong lòng Lục Tử Tiễn đau đớn, từ nhỏ anh đã biết bà nội thiên vị Lục Hàn Đình, như vậy cũng chả sao, anh cảm thấy không sao cả, anh cũng chưa từng nghĩ tới cùng Lục Hàn Đình tranh đoạt cái gì, thế nhưng, vì sao bà nội muốn cướp cô gái anh thích đưa cho Lục Hàn Đình?
Chuyện đời trước anh chưa từng tham dự, đối với anh mà nói, Lục Hàn Đình vẫn mãi luôn được bà nội thiên vị.