Chương 604: Hạ Tịch Quán Là Đệ Nhất Wow.
“Trời ạ, lần này Lệ Yên Nhiên thi được đến 736 điểm?”
“736 điểm ư, đây coi như là tầm cao mới trong máy năm nay À¡m rÖi.
“Lão Chu, Đại học T của ông quả thực lợi hại, Lệ Yên Nhiên này càng lúc càng đỉnh!”
Phó giáo sư Chu cười khoát tay: “Con bé Yên Nhiên này vẫn rất ưu tú, lần này chắc là lại bị khiêu khích, kích phát năng lượng nhỏ trong nó, cho nên phát huy vượt xa bình thường.”
Nói rồi phó giáo sư Chu đã dẫn trọng tâm câu chuyện dẫn tới trên người thầy Ngô: “Lão Ngô, ông đứng ngây ở đó lâu lắm rồi đấy, Hạ Tịch Quán đến tột cùng thi được bao nhiêu, cho chúng tôi xem đi.”
“Lão Ngô, Hạ Tịch Quán nhất định không thi tốt rồi, chúng ta đều biết, không sao đâu, không phải mất mặt, chúng ta cũng không chê cười ngươi, để chúng tôi xem nào.”
“Lệ Yên Nhiên thi được 736 điểm, đây cũng dạy cho Hạ Tịch Quán kia của Đại học A ông một bài học, làm người không thể lại tự đại, lấy trứng chọi đá, không phải là muốn chết à?”
“Lão Ngô, đừng có lề mề nữa, đưa phiếu điểm cho chúng tôi!”
Có một hiệu trưởng vươn tay cướp phiếu điểm trong tay thầy Ngô đi.
Đám hiệu trưởng ùa lên: “Mau cho chúng tôi xem thử.”
“Mọi người đừng có đẩy, tôi đọc cho các ông nghe, thành tích Hạ Tịch Quán là, 150…150? 150? 150? 150? Tổng điểm…
75D”
Toàn bộ trong phòng làm việc trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ, nhóm hiệu trưởng kia như bị điện giật, mỗi người đều là vẻ mặt sợ hãi không thể tin.
Trời ơi!
Hạ Tịch Quán mỗi môn học đều là trọn điểm 150, tổng điểm 7501 Đây là trình độ gì?
Phó giáo sư Chu cả người đều cứng lại rồi, đầu ông “oành” một tiếng nỗ tung, ông nghe thấy cái gì? Làm sao có thể?
Phó giáo sư Chu rất nhanh chạy lên trước, đoạt lấy phiếu điểm Đại học A, phía trên bát ngờ nhất chính là Hạ Tịch Quán, mỗi môn học đều 150 điểm, tổng điểm 750!
Giấy trắng mực đen, trực tiếp vụt thẳng vào mắt phó giáo sư Chu.
Phó giáo sư Chu như hóa đá tại chỗ, không, ông không thẻ tin được, nhiều năm như vậy kỳ thi liên hợp vẫn chưa có ai kiểm tra ra được số điểm tuyệt đối, lấy Đại học T của bọn họ ra ví dụ, vẫn là xuất hiện ở thời kì lộng lẫy nhất huy hoàng nhất của Đại học T, cũng chính là truyền kỳ Đại học T, Lục Tử Tiễn.
Đúng rồi, còn có một người nữa, phó giáo sư Chu đột nhiên nhớ ra, năm đó Đại học T cũng có một truyền kỳ khác, 15 tuổi đạt được hai bằng tiến sĩ, năm đó cũng là trọn điểm mỗi môn, mà cô gái đạt full điểm kia hình như tên là… Hạ Tịch Quán!
Phiếu điểm từ phó giáo sư Chu trong tay rơi xuống mặt đất, ông đã kinh hồn lạc phách, Hạ Tịch Quán? Thì ra cô chính là Hạ Tịch Quán!
Các trường đại học cũng bắt đầu công bồ kết quả thi, Đại học A giết đến Top 5, chắn kinh rồi toàn bộ trường đại học Đề Đô, càng làm cho người ta khiếp sợ là, năm nay cá nhân đứng nhất cũng xuất hiện ở Đại học A, hơn nữa mỗi môn đều trọn điểm, tông điểm là 750, đổi mới toàn bộ thành tích kì thi liên hợp, người đó chính là Hạ Tịch Quán!
Cái tên Hạ Tịch Quán này trong nháy mắt trở thành vì sao nổi bật nhất, được mọi người trò chuyện say sưa.
Bọn Phạm Điềm đã sớm vây Hạ Tịch Quán chặt như nem.
“Quán Quán, sao mà cậu làm được thế, cậu vậy mà… trọn điểm?”
“Quán Quán, cậu là người sao?”
“Quán Quán, báo cho cậu biết Đại học A chúng ta cũng tiến vào Top 5 rồi, thế nào, không làm cậu mắt mặt chứ?”
Toàn bộ Đại học A không khí vui mừng dào dạt, ai nấy đều hãnh diện, bên Đại học T kia, Lệ Yên Nhiên phẫn hận siết chặt tay.
Chương 605: Đại học A Chúng Ta Là Cừ Nhất Đại học A và Đại học T là hàng xóm cách vách, hiện tại bên ngoài trường trong tủ kính trưng bày, mọi người đứng trên phó.
Chứng kiến thành tích trọn điểm của Hạ Tịch Quán, Lệ Yên Nhiên thực sự khiếp sợ, kinh ngạc, không dám tin, lần này cô ta rất tự tin, tổng điểm
“Má ơi, Hạ Tịch Quán sát vách vậy mà được 750 điểm tuyệt đối, cô ta thi kiểu gì thế?”
“Hạ Tịch Quán quá lợi hại, cô ấy vậy mà thực sự đánh bại được Yên Nhiên.”
“Bây giò chẳng có ai là chưa nghe đến cái tên Hạ Tịch Quán, cậu nhìn cổng Đại học A người ta đông thế kia, rất nhiều sinh viên từ trường khác chạy đến, chỉ để nhìn Hạ Tịch Quán này!”
Lệ Yên Nhiên bám chặt móng tay vào lòng bàn tay lại không hề thấy đau, đám sinh viên từ trường khác trước kia đều chạy đến ngắm cô ta, vậy mà bây giò Hạ Tịch Quán đã danh chắn Đế Đô, cô đoạt đi tất cả vinh dự và hào quang của cô ta.
Lần đánh cược này, cô ta thual Hơn nữa, thua rất thảm!
Lúc này có người kêu lên: “Các cậu mau nhìn, phó giáo sư Chu tới kìa.”
Phó giáo sư Chu tới thật, sắc mặt ông rất xấu, bên người ông là thầy Ngô, thầy Ngô hiện tại như một chàng thanh niên hăng hái.
“Thầy Ngô, lần này Đại học A chúng ta thực sự tiến vào Top 5 rồi, hơn nữa người đứng đầu kì thi cũng là Tịch Quán Đại học A chúng ta, Tịch Quán đạt trọn điểm đấy ạ!” Mọi người vây quanh thầy Ngô.
Thầy Ngô cười ha ha: “Các em, lần này các em vắt vả rồi, các em đã tạo nên kỳ tích cho Đại học A ta, phía trên chuẩn bị khen thưởng chúng ta đấy, Đại học A chẳng máy chốc sẽ giăng đèn kết hoa, bên ngoài sẽ có băng rôn và màn hình led chuyển động chúc mừng thắng lợi của chúng ta, hơn nữa đài truyền hình còn có thể phỏng vấn chúng ta nữa đấy!”
“Wow, tốt quá!” Tất cả mọi người đều reo vang.
Thầy Ngô nhìn về phía Hạ Tịch Quán giữa đám người, tự đáy lòng thở dài nói: “Tịch Quán, con quá tuyệt vời.”
Đúng vậy, cô thực sự cực kỳ tuyệt vời.
Trong tròng mắt Hạ Tịch Quán tràn đầy ánh sao và ý cười: “Thầy Ngô, em nói rồi, Đại học A chúng ta cừ nhất!”
“Đúng, Đại học A chúng ta cừ nhất!”
Toàn bộ người Đại học A oang oang có lực hô những lời này ra miệng, khí thôn sơn hà(”).
() Khí thôn sơn hà: Khí thế dời sông lấp bẻ.
Lúc này thầy Ngô nhìn sang phó giáo sư Chu đứng bên, ông ho khan một tiếng: “Khụ Khu, lão Chu này, tôi hơi khát nước.”
Đây là ý gì?
Chỉ thấy phó giáo sư Chu lòng không phục nghiền răng, sau đó đích thân bưng một ly trà, đưa cho thầy Ngô, còn ngoan ngoãn gọi một tiếng: “Sư phụ, mời uống trà.”
“Ừ, ngoan đấy…” Thầy Ngô nhận trà, uống một ngụm.
Đám sinh viên Đại học T sợ ngây người, bọn họ ngây người như phỗng nhìn phó giáo sư Chu của bọn họ trước đây tự tin không ai bì nổi, còn người đang bưng trà rót nước còn gọi hai chữ “sư phụ” này là phó giáo sư Chu của bọn họ sao?
Thầy Ngô uống một ngụm trà, lại nhét chén trà vào tay phó giáo sư Chu, ông tuyên bố: “Mấy em, hôm nay đã là thứ sáu rồi, buổi tối hiệu trưởng thầy đây mời khách, chúng ta đi nhậu một chầu ăn mừng nào.”
Quá tốt!
Toàn bộ người Đại học A chen nhau lên, bé thầy Ngô lên, ném lên giữa không trung.
Thầy Ngô thét chói tai: “A, lũ nhóc này, thầy sợ độ cao, mau thả thầy xuống!”
Hạ Tịch Quán bị nhiễm vào bầu không khí vui vẻ ấy, cô yên lặng lui sang một bên, đôi môi củ ấu xinh đẹp gợi lên ý cười nhạt mềm mại.
Lúc này ánh dương vừa vặn xuyên qua, cô ngước mắt nhìn những người trẻ vô tư kia, cô vẫn như cũ không kiêu không vội, gương mặt tuyệt lệ thong dong, giống như một viên Dạ Minh Châu, tỏa ra một thân phong hoa.