Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 618


trước sau

Chương 618: Dáy Lên Nghi Vấn

Cô còn rất nhiều việc cần hoàn thành, lần này tới đế đô, chính là vì viện khoa học, hiện tại tuyển chọn sắp tới, cô càng không thể phân tâm.

Chợt có một nhân viên công tác đi tới: “Chào cô, xin hỏi cô là Hạ tiểu thư sao?”

Hạ Tịch Quán gật đầu: “Là tôi.”

“Viện trưởng chúng tôi cho mời, mời Hạ tiểu thư đến phòng sát vách một chút.”

Ngay lúc nhân viên công tác xuất hiện ở đây, Hạ Tịch Quán cũng đã đoán được bảy tám phần, trước lúc tuyển chọn viện trưởng viện khoa học Dạ lão muốn tìm cô trò chuyện riêng.

Hạ Tịch Quán thẳng thắn gật đầu: “Được, xin dẫn đường.”

Hạ Tịch Quán đi tới phòng làm việc cách vách, Dạ lão đã ở bên trong chờ cô.

“Dạ lão, ông tìm tôi?”

Dạ lão nhìn cô gái ung dung trước mắt này, ở trước mặt ông, cô không hề hồi hộp lo sợ chút nào, khóe môi mang theo ý cười, cô lằng lặng nhìn ông, đi thẳng vào vấn đề, đợi ông mở miệng trước.

Cô bé có thể để cho Lệ Yên Nhiên và cháu gái Dạ Minh Châu ông đồng thời cảm giác được bất an này, quả nhiên không giống người thường.

Dạ lão nhìn thật kỹ đôi mắt Hạ Tịch Quán, đột nhiên cảm thấy cô gái này như đã từng quen biết.

Thực ra ban nãy ngay ánh mắt đầu tiên trông thấy Hạ Tịch Quán, ông đã có cảm giác rất quen thuộc.

Loại cảm giác này khiến ông bài xích, không thích.

“Cô chính là Hạ Tịch Quán?” Dạ lão mở miệng.

Hạ Tịch Quán gật đầu: “Đúng vậy, tôi chính là Hạ Tịch Quán.”

“Tôi không thích cô, cho nên mặc kệ cô cố gắng thế nào, tôi sẽ không để cho cô vào viện khoa học, cô bỏ ý niệm này đi!” Dạ lão trực tiếp tuyên án nói.

Hạ Tịch Quán cũng biết sẽ không thuận lợi, điều cô không ngờ chính là vị viện trưởng này dứt khoát từ chối cô, chặt đứt tất cả bước đường vào viện khoa học của cô.

“Vì sao?”

“Nghe nói một tháng trước cô vừa tới Đế Đô, đã khiến Đế Đô chắn động trong thời gian ngắn, đại danh của cô đã truyền đến tai tôi, mỗi nơi đều có

phạm vi riêng của mình, tựa như giới mỹ nữ quyền quý Đề Đô có danh viện ở Đề Đô, cô là người ngoại lai đột nhiên xâm nhập, đã phá vỡ cân bằng của nó, nếu để cho cô vào viện khoa học, tôi có dự cảm, cô cũng sẽ đánh vỡ cân bằng đang hiện hữu của viện khoa học, tôi là người lãnh đạo viện khoa học, tuyệt đối sẽ không cho phép loại chuyện như Vậy xảy ra.”

Hạ Tịch Quán nghe rõ, cô ưỡn thẳng lưng, trong mắt lóe ra ánh sáng sắc bén: “Dạ lão, ông là một người cổ hủ cố chấp, viện khoa học là cái gì, viện khoa học là vì y học mà sống, chứ không phải lãnh địa của cá nhân ông, ông muốn nắm viện khoa học chưởng trong tay ông, không cho phép bắt luận ai khiêu chiến quyền uy ông, ông bảo thủ như thế, không tiến chắc chắn sẽ bị đào thải.”

Sắc mặt Dạ lão đại biến, ông ta đứng bật dậy, hai mắt khiếp sợ nhìn Hạ Tịch Quán: “Cô… cô rốt cuộc là ai?”

Những lời này, hơn 20 năm trước đã có người từng nói với ông!

Hạ Tịch Quán nhìn vẻ mặt Dạ lão thình lình thay đổi, hai mắt lóe lên, nhưng cô tỉnh bơ nói: “Làm sao, ông cảm thấy tôi là ai?

Dạ lão lâm vào trong ký ức mình: “Những lời này, hơn 20 năm trước đã có người nói với tôi, người đó chính là… sư phụ của tôi!”

Cái gì?

Ban nãy Hạ Tịch Quán đã đoán được Dạ lão phản ứng lớn như vậy nhát định là có quan hệ với mẹ cô, nhưng cô không ngờ là… mẹ là sư phụ của Dạ lão?

Trời ạ.

Đúng là không thể tin được.

“Khoảng hơn 20 năm trước, một cô gái thần bí hạ xuống Đề Đô, cô ấy nạp vài đệ tử bế môn, trong đó đại đệ tử chính là tôi, cô ấy truyền thụ y thuật cho tôi, dạy tôi thành lập viện khoa học, một tay thành lập trật tự giới y học đế đô ngày hôm nay, nghênh đón phồn hoa thịnh thế.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện