Trong bệnh viện, thím Lâm chưa tỉnh, Hạ Tịch
Quán lấy khăn lông lau người cho thím Lâm, lại
cầm bình đi lấy nước nóng.
Lúc đang lấy nước thì đột nhiên hai người đàn
ông áo đen đi tới, bọn họ đóng cửa lại.
Hạ Tịch Quán nhìn hai người đàn ông đầy cảnh
giác, lặng lẽ cho tay vào túi, chuẩn bị lấy điện
thoại gọi: “Các anh là ai, các anh muốn gì?”
“Người đẹp đừng sợ, các anh trai không phải
người xấu.”
Hai người đàn ông áo đen nhanh chóng xông
lên, lập tức lấy một cái khăn tay che mũi miệng
Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán ra sức giãy dụa, nhưng cô nhanh
chóng ngửi thây mùi lạ trong khăn, trên khăn
tay có thuốc mê.
Điện thoại trong tay cô rơi xuống đất, Hạ Tịch
Quán nhắm chặt mắt, chìm vào bóng tối.
Một người đàn ông áo đen ôm Hạ Tịch Quán
lên, cười hèn: “Người đẹp này da mỏng thịt
mềm, người lại thơm, lâu rồi chúng ta không
được hưởng hàng ngon như vậy.”
Người áo đen còn lại giục: “Mang cô ta đi đã,
mang lên xe, khách hàng bảo chúng ta chơi
đùa thoải mái, anh còn lo không tận hứng à?”
Lý Ngọc Lan ở yên trong nhà không đi đâu cả,
ban đêm, điện thoại di động của bà ta kêu lên,
là một bức thư.
Lý Ngọc Lan mở thư ra xem, là một tắm ảnh
nóng.
Người đàn ông ở trần nằm trên người Hạ Tịch
Quán, hình ảnh cực kỳ mạnh bạo.
Lý Ngọc Lan nhìn lại ảnh chụp mấy lần, Hạ
Tịch Quán bị người đàn ông kia đè lên, không
thấy rõ mặt, nhưng nhìn sườn mặt mờ mờ thì
đúng là cô. Anh Boss Xấu Xa Trong Lời Đồn
“Tốt quá rồi!”
Lý Ngọc Lan cười dữ tợn.
Lúc này, lại một tin nhắn tới: “Mùi vị cô em này
thật sảng khoái.”
Lý Ngọc Lan lập tức gửi số tiền đã hẹn trước
vào tài khoản của đối phương, sau đó gửi bức
ảnh nóng lại cho người đại diện cũ của mình rồi
gửi cho mấy blog doanh tiêu giải trí V lớn trên
Weibo, để bọn họ đồng loạt vạch trần, tiêu đều
là “Cuộc sống về đêm dâm dật xa xỉ của con
gái Hạ gia Hạ Tịch Quán”.
Lý Ngọc