Sau khi tuẫn tình vì Đốc Công, ta sống lại.
Năm mười bốn tuổi, Triệu Vô Sách mộng tinh, đối tượng là Đốc Công Lục Chiêu Bạch, người bị phụ hoàng hắn đè dưới thân làm nhục.
Lại sớm hơn một chút, năm Triệu Vô Sách mười tuổi, bị hoàng muội đẩy xuống nước, lúc hắn run rẩy bò lên bờ, giữa trời tuyết lạnh giá, có người ném cho hắn một chiếc áo khoác lông chồn.
Người nọ cũng là Lục Chiêu Bạch.
Triệu Vô Sách thích Lục Chiêu Bạch rất nhiều năm, thích đến độ từ bỏ tất cả dự tính, bằng lòng làm một quân cờ trong tay y, tùy ý để người nọ khống chế mình và giang sơn Ngô Quốc.
Nhưng hắn không ngờ rằng, Lục Chiêu Bạch chẳng cần gì cả.
*
Lục Chiêu Bạch là Thái tử của triều Chu do Ngô Quốc hủy diệt, năm mười hai tuổi bị bắt làm tù binh rồi hoạn quan, trở thành một món đồ chơi dưới thân hoàng đế.
Lục Chiêu Bạch chỉ muốn báo thù, y nhẫn nhục chịu đựng, đảo loạn triều chính, dẫn dắt các hoàng tử giết hại lẫn nhau, nhưng giữa chốn hỗn tạp đó lại có một luồng ánh sáng chiếu rọi vào mắt y.
Lục hoàng tử Triệu Vô Sách.
Hắn sạch sẽ, trong suốt, đôi mắt không nhuốm dơ bẩn.
Lục Chiêu Bạch cười hắn ngu dại, gọi thì đến đuổi là đi, nhưng khi đêm báo thù tới, giây phút ngắm nghía khuôn mặt nam nhân nọ, y cuối cùng rơi xuống một giọt nước mắt.
Đây là người duy nhất chân thành đối đãi với y, nhưng thế vẫn không đáng để y lưu luyến thế gian này.
Trong lòng y có ý đồ riêng, muốn Triệu Vô Sách sống sót, cho nên để lại cho Triệu Vô Sách đường lui.
Nhưng y càng