Edit: Nynuvola
Ngày hôm sau Triệu Vô Sách liền đi Đại Lý Tự.
Vụ án của Triệu Vô Thần được Tam Tư hội thẩm, người được giam giữ ở Đại Lý Tự.
Đại Lý Tự và Hình Bộ từ trước đến nay không có tranh chấp, ở giữa còn thêm vào một Binh Mã Tư.
Lúc hắn đến, Đại Lý Tự Khanh Triệu Lương đang cãi cọ Hình Bộ tả thị lang Bạch Thiến Hiển, chỉ có Chỉ huy sứ Binh mã tư Lâm Hữu Đức là nhàn rỗi, nhân cơ hội báo cáo các tin tức mà ông ta có cho Triệu Vô Sách, tỏ lòng tôn trọng.
Ông ta đang muốn lấy lòng.
Tuy trong cung đều nói Lục hoàng tử may mắn đổi vận, giữa lúc dầu sôi lửa bỏng này không những không bị liên lụy mà còn được hoàng đế coi trọng.
Nhưng chỉ có người xử lý vụ việc mới biết, phế vật chính là phế vật, đổi vận cũng không thể từ gà rừng hóa thành phượng hoàng.
Nhưng dù là phế vật vẫn là hoàng tử chân chính, lỡ như ngày nào đó có tác dụng thì sao?
"Điện hạ, đây là thông tin chúng ta mới tra được, mời ngài xem qua."
Triệu Vô Sách nghe ông ta thuật lại một lần, cũng biết được đại khái tình huống.
Sau khi Triệu Vô Thần bị giam giữ, Tam Tư được hoàng đế nghiêm lệnh, phải tra ra là ai gây sóng gió sau lưng.
Đại Lý Tự phụ trách tra án, mạng lưới tra xét bên ngoài cẩn mật, đúng là đã điều tra ra một chút chuyện—
Mấy ngày trước, có người thuê một căn nhà ngói ở ngôi làng bên cạnh Phong Vu Sơn, thôn dân từng thấy hắn nửa đêm khiêng một cái bao ra ngoài, liên tiếp mấy ngày, người này toàn thức đêm ngủ ngày, mãi tới khi sự việc xảy ra.
Sau khi Phong Vu Sơn phát nổ, người này liền biến mất không thấy tăm hơi.
Người của Đại Lý Tự đến điều tra nghe ngóng, mới biết căn nhà kia đã được thu dọn sạch sẽ, căn cứ vào miêu tả diện mạo từ thôn dân, nhanh chóng xác minh được một người.
"Người nọ tên là Lương Cực, phó tướng Nam đại doanh, lúc chúng ta đuổi tới, hắn đã treo cổ tự sát."
Lâm Hữu Đức nói đến đây, dừng một chút, hạ giọng nói: "Nhưng Lương Cực này cũng có chút lai lịch."
Triệu Vô Sách ngây ngốc, nhưng vẫn hỏi với theo: "Lai lịch gì?"
Lâm Hữu Đức nhìn khắp xung quanh, thì thầm: "Lương Cực là Võ Trạng Nguyên năm Minh Quang thứ mười ba, mà sư phụ của hắn......!Là Phủ Viễn tướng quân Tề Dược."
Hình Bộ và Đại Lý Tự bởi vì vậy mà nảy sinh tranh cãi, Đại Lý Tự Khanh Triệu Lương là Võ Trạng Nguyên năm Minh Quang thứ sáu, lần đó làm chủ thẩm ban giám khảo, cũng coi như quen biết với Tề Dược.
Mà Tề Dược lại là phụ thân của Tề Phi, ông ngoại của Triệu Vô Thần.
Hai bên vốn không có thù hằn gì, nhưng hiện tại lại bất đồng ý kiến về chuyện trình báo lên.
Một người nói ngươi có ý đồ bao che thủ phạm; người kia đáp trả có người muốn đổ vấy, cãi cọ qua lại vô cùng náo nhiệt.
Lâm Hữu Đức không dám vội vàng báo cáo, nhưng cũng không dám không báo, cuối cùng ném củ khoai nóng cho Triệu Vô Sách.
Nhưng Triệu Vô Sách lại sắm vai trò bình hoa di động rất tốt, sau khi gom góm thông tin hắn mở miệng: "Bọn họ nói đều có đạo lý, đang còn sớm, quả thật không nên đưa ra kết luận."
Lâm Hữu Đức cạn lời nhìn hắn, cố khắc chế hỏi: "Vậy có cần bẩm báo đúng sự thật với hoàng thượng không?"
Triệu Vô Sách lấy lại tinh thần: "Đó là điều đương nhiên, phụ hoàng đã nói, không thể giấu giếm!"
Lâm Hữu Đức được xác nhận, xoay người sai bảo cấp dưới: "Y theo mệnh lệnh của Lục hoàng tử, Tam Tư lập tức tiến cung!"
Vì thế những người này lúc trước còn đang cãi cọ, hiện tại nhất trí vào cung.
......
Suốt hai ngày nay Triệu Mạch đau cả đầu vì bị vướng vào cuộc tranh luận, còn tưởng Triệu Vô Sách đã giác ngộ, mới đi nửa ngày mà tra ra kết cuối cùng.
Nhưng sự thật chứng minh, ông ta đánh giá quá cao đối phương.
Triệu Lương và Bạch Thiện Hiển cãi cọ thế nào ở Đại Lý Tự thì vào triều vẫn cãi cọ y như cũ.
Bạch Thiện Hiển công kích Triệu Lương tâm không chính, có ý đồ bao che, Triệu Lương liền biểu diễn màn khóc lóc thảm thiết: "Hoàng Thượng minh giám, vi thần và Phủ Viễn tướng quân tuy từng là đồng liêu nhưng không có bất cứ mối quan hệ cá nhân nào khác, vi thần một lòng chỉ có Ngô Quốc, mong cầu Hoàng Thượng long thể khoẻ mạnh, Ngô Quốc tứ hải thái bình! Nhưng Bạch đại nhân lần này giống như có ý đồ riêng, không biết là dự tính gì!"
Tai Triệu Mạch ong ong kêu vang, lại nghe Bạch Thiện Hiển bày tỏ lòng trung thành: "Hoàng Thượng, thâm tâm vi thần chỉ muốn quét sạch loạn thần tặc tử trên triều, để thiên hạ trời yên biển lặng, trừ cái này ra, không còn ý gì khác!"
Triệu Mạch đơn giản nhìn về phía Triệu Vô Sách: "Lão Lục,