Năm đó khi Thu Vãn tiến cung, Thu phụ không hề che dấu sự lo lắng của mình.
Thu phụ thiên tư xuất sắc, cho dù làm bất cứ chuyện gì cũng hanh thông, năm tuổi có thể đọc thuộc tứ thư ngũ kinh, bảy tuổi có thể tranh luận khiến một người trưởng thành á khẩu không trả lời được, ngay cả sư huynh đệ trong trường học cũng không ai sánh được với sự thông tuệ của ông. Ở trong mắt ông, rất ít người có thể đuổi kịp được mình, riêng đối với nữ nhi ngốc của ông, từ nhỏ đến lớn, Thu phụ lúc nào cũng trăn trở suy nghĩ về tương lai của Thu Vãn.
Nếu Thu Vãn không rời khỏi huyện Thanh Thành, cho dù ở những huyện thành chung quanh, hoặc là Giang Châu cũng tốt, Thu phụ đều có thể che chở cho nữ nhi của mình, không để những người khác khi dễ nàng. Nhưng cố tình Thu Vãn lại muốn đi tuyển tú, còn mơ màng hồ đồ được lựa chọn, hơn nữa chỉ liếc mắt một cái đã nhìn trúng vị hoàng đế tôn quý nhất thiên hạ, điều này khiến Thu phụ lo lắng không thôi.
Không có ai hiểu nữ nhi của mình hơn ông, nếu gả nàng cho người bình thường nàng nhất định có thể trải qua cuộc sống tốt đẹp, nhưng nếu dấn thân vào trong hậu cung lục đục đầy rẫy những đấu đá, có thể sống sót hay không là cả một vấn đề. Mặc cho Thu phụ có mánh khoé thông thiên cũng không thể nào duỗi tay vào tận sâu trong hậu cung.
Ông đã khuyên nhủ Thu Vãn vô số lần, ngay chủ ý thoái thác cũng nghĩ xong rồi, cố tình Thu Vãn quyết tâm muốn vào cung, Thu phụ làm cách nào cũng không thể ngăn cản được nàng, đành phải giận dỗi, trong mấy ngày cuối cùng Thu Vãn ở nhà ông không nói chuyện câu nào với Thu Vãn. Tới ngày Thu Vãn rời đi, rốt cuộc Thu phụ cũng hối hận, tuy nhiên ông không bỏ được mặt mũi, chỉ có thể lén lút tránh sau đám người nhìn xe ngựa đi xa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thời điểm hai người còn lại trong nhà đang vô cùng lo lắng cho Thu Vãn, trên mặt Thu phụ bình tĩnh nhưng sau lưng lại lén lút viết thư cho ân sư và các sư huynh đệ, dặn dò bọn họ phải chiếu cố nữ nhi ngốc nhà mình nhiều hơn. Nếu nàng không cẩn thận liên lụy đến tranh đấu hậu cung, nhất định phải duỗi tay cứu Thu Vãn một mạng, chính vì chuyện này mà Thu phụ còn đồng ý một đống các điều kiện.
Tuy nhiên sau khi Thu Vãn vào cung liền an phận làm người vô hình, liên tục 5 năm đều không có người chú ý tới nàng, những môn sư huynh đệ từng nhận lời Thu phụ đều tức giận trợn trừng mắt. Bọn họ không có cơ hội ra tay cứu giúp, bởi vậy những điều kiện mà Thu phụ nhận lời với bọn họ vẫn luôn bị đông lạnh, một lần cũng chưa được thực hiện.
Biến cố bắt đầu phát sinh vào năm nay.
Thu phụ vẫn luôn lưu ý động tĩnh trong cung, chỉ là huyện Thanh Thành cách kinh thành quá xa, bất cứ tin tức nào được truyền tới lỗ tai Thu phụ đều đã muộn, mà biến cố trong cung lại xảy ra quá nhanh, tới khi Thu phụ phản ứng lại thì nữ nhi của mình đã trở thành phi tần được sủng ái nhất trong cung rồi.
Thời điểm bệnh mèo đang lan tràn trong cung, nàng tình cờ tìm được nguồn gốc căn bệnh, trở thành người đầu tiên mang long thai, sau đó liên tục được thăng phân vị. Khi đủ loại tin tức truyền vào trong tai Thu phụ, Thu phụ có một loại cảm giác không rõ, mỗi lần ông đều nghi ngờ rốt cuộc đó có phải nữ nhi ngốc nhà mình hay không.
Không nói tới chuyện khác, dựa theo hiểu biết của ông về nữ nhi, với chỉ số thông minh của Thu Vãn thì nàng không có khả năng đấu thắng tâm cơ với các phi tần khác ở trong cung.
Nhưng cố tình Thu Vãn lại thật sự thành công.
Ngay giây phút Thu phụ gặp lại Thu Vãn, thấy nàng không ở trong cung mà lại xuất hiện tại Giang Châu, nhìn khuê nữ rời nhà nhiều năm nhưng không thay đổi quá nhiều ở trước mắt, không hiểu sao Thu phụ lại sinh ra ảo giác rằng nàng đã bị đuổi khỏi cung.
Thậm chí còn coi đó là điều hiển nhiên.
Lấy chỉ số thông minh của nàng, điều này hoàn toàn có thể xảy ra.
Thu Vãn nhắc nhở nói: “Cha, con theo tướng công tới đây.”
Tướng công…… người được nữ nhi gọi là tướng công cũng chỉ có đương kim thiên tử.
Thu phụ hơi suy tư một phen, nhớ tới tin đồn mấy ngày gần đây, nói rằng Hoàng Thượng đi Nam tuần, tính thời gian thì chắc cũng tới Giang Châu rồi.
“Hắn…… Hắn đưa con theo?”
Thu Vãn sờ bụng, dịu dàng nói: “Tướng công thương con nhiều năm chưa về nhà nên mới tiện đường cho con đi cùng, nếu hôm nay không gặp cha ở đây, ngày mai con và tướng công cũng sẽ khởi hành đến huyện Thanh Thành, sau đó trở về nhà thăm cha nương.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thu phụ tặc lưỡi.
Không thể tin được, không thể tin được.
Nữ nhi của ông chẳng những trở thành người chiến thắng trong cuộc chiến thâm cung, thế nhưng còn khiến hoàng đế trầm mê nữ sắc, chuyến Nam tuần long trọng như vậy mục đích lại là vì đưa Thu Vãn trở về thăm nhà.
Thu phụ hoàn toàn thả lỏng, ông giật giật thân thể, thoải mái ngả lưng vào ghế dựa, dưới cái nhìn của người bên ngoài thì tư thế này khá kỳ quái.
Thu phụ nhàn nhạt hỏi: “Vậy lần này con trở về sẽ ở lại trong nhà bao lâu?”
Thu Vãn khẽ lắc đầu, nói: “Phải xem ý tứ tướng công.”
Thu phụ gật đầu.
“Con nghe nói mấy tháng trước huynh trưởng đã thành thân, cha cũng không phái người nói cho con một tiếng.” Thu Vãn oán trách nói: “Nếu không phải Huệ…… Huệ phu nhân nói cho con, con cũng không biết chuyện này.”
Thu phụ nhìn sang bên cạnh, ánh mắt chạm đến một nữ tử ăn mặc kiểu phụ nhân, trong lòng hiểu rõ đây chính là Huệ tần mà Thu Vãn vừa nhắc đến. Thu phụ gật đầu với