Hết thời gian bảy ngày, Huệ tần được giải trừ lệnh cấm túc.
Nàng thân là tai mắt của Tiêu Vân Hoàn, tuy rằng ngày thường cũng không có chuyện gì để làm, nhưng là một thuộc hạ ưu tú, nàng vẫn cẩn trọng quan sát nhất cử nhất động trong hậu cung. Tất cả trên dưới Bích Nguyệt Cung đều do một tay nàng đào tạo, mỗi người đều có kỹ năng hỏi thăm tin tức, chỉ cần hậu cung phát sinh bất cứ tin tức nào đều không thể gạt được đôi mắt cùng lỗ tai của nàng. Tương tự như vậy, nàng cũng sẽ đúng giờ báo cáo tất cả những chuyện phát sinh bên trong hậu cung cho Tiêu Vân Hoàn nghe.
Ngày giải trừ cấm túc, Huệ tần đúng lịch đi báo cáo với Tiêu Vân Hoàn.
Cao công công truyền chỉ, nói Hoàng Thượng tuyên nàng vào điện. Khi nàng vừa tiến vào cửa điện, nhóm tiểu thái giám trong điện đồng loạt lui ra ngoài. Bên trong Ngự Thư Phòng cũng chỉ còn dư lại Tiêu Vân Hoàn và Cao công công, ngoại trừ ba người Huệ tần, còn có Sửu Cầu đang chơi đùa bên cạnh.
Như thường lệ, Huệ tần nhất nhất báo cáo những chuyện phát sinh gần đây bên trong hậu cung cho Hoàng Thượng. Mấy ngày gần đây các vị nương nương vẫn tranh đấu vô cùng vui vẻ, tuy nhiên cũng không xảy ra chuyện gì quá lớn. Bởi vậy Huệ tần cũng không tốn bao nhiêu thời gian, nhanh chóng hoàn thành phần báo cáo của mình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thời điểm đang chuẩn bị rời đi, không biết nghĩ tới chuyện gì, Huệ tần lại xoay người lại nói với Tiêu Vân Hoàn.
“Đúng rồi, Hoàng Thượng.” Huệ tần nói: “Thu thường tại có một vấn đề muốn hỏi ngài.”
Tiêu Vân Hoàn dừng một chút, nhìn về phía nàng: “Vấn đề?”
“Đúng vậy.” Huệ tần: “Thu thường tại hỏi thần thiếp Hoàng Thượng có thích người nào trong hậu cung hay không.”
Đáy mắt Tiêu Vân Hoàn lóe qua vài phần châm chọc, nói: “Sau đó nàng trả lời như thế nào?”
Huệ tần: “Đương nhiên là nói tình hình thực tế rồi, bên trong hậu cung này nhiều phi tần như vậy, thần thiếp làm tai mắt của Hoàng Thượng lâu như thế cũng chưa thấy Hoàng Thượng thích người nào, cho nên thần thiếp cũng nói với nàng, Hoàng Thượng chưa từng thích bất cứ người nào.”
Tiêu Vân Hoàn gật đầu, cảm thấy không có gì phải bàn cãi, bởi vì hắn thật sự như thế mà.
“Thế nhưng Hoàng Thượng, ngài đoán xem Thu thường tại lại nói gì?”
Tiêu Vân Hoàn nhàn nhạt nâng mí mắt, nhìn bộ dáng hứng thú bừng bừng của nàng, hắn bỗng dưng sinh ra vài phần tò mò, hỏi: “Nói gì?”
“Thu thường tại nói với thần thiếp nàng bởi vì thích Hoàng Thượng, cho nên mới tiến cung.” Huệ tần chà xát tay, vẻ mặt kích động nói: “Nàng nói với thần thiếp, năm đó khi tuyển tú, nàng đã thích bệ hạ ngay từ ánh mắt đầu tiên cho nên mới đặc biệt tiến cung. Bằng không lúc này, nói không chừng bệ hạ ngài không có cơ hội nhìn thấy nàng ở trong cung đâu, có lẽ nàng đã sớm gả cho người nào đó ở Thanh Thành làm thê tử, tính thời gian, chắc hẳn đứa nhỏ của nàng có thể đi mua nước tương luôn được rồi.”
Tiêu Vân Hoàn lạnh lùng nói: “Tú nữ được lựa chọn sao có thể gả cho người khác?”
“Tại sao lại không được, đừng nói nữa, khẳng định bệ hạ ngài không thể tưởng tượng được đâu, phụ thân Thu thường tại rất thông minh đấy.”
Tiêu Vân Hoàn suy nghĩ, Thu phụ là huyện lệnh huyện Thanh Thành, Thanh Thành là một huyện nhỏ ở Giang Nam, không quá giàu có đông đúc, nhưng bao nhiêu năm nay cũng không tạo ra được thành tích gì đáng nói. Thu phụ làm tri huyện đã hai mươi mấy năm, chưa từng thay đổi. Hắn thật sự không nghĩ ra được, người như vậy thì có thể thông minh tới mức nào.
Huệ tần giải thích biện pháp mà Thu Vãn nói cho nàng.
“Bệ hạ ngài xem, biện pháp giả chết thoát thân này, thần thiếp nghĩ rồi lại nghĩ, nghĩ mãi cũng không tìm ra một chút sơ hở.” Huệ tần ngạc nhiên nói: “Nhiễm bệnh nặng trên đường vào kinh cũng không phải không có khả năng. Thiên Hà năm thứ nhất, đúng thời điểm gặp bệ mới hạ đăng cơ, trong lúc bệ hạ bị vô số phiền toái quấn thân, Thu thường tại thân phận thấp kém, Thanh Thành đường xá xa xôi, cho dù trên đường vào kinh bỗng dưng chết bệnh cũng sẽ không khiến người ta chú ý. Thanh Thành tuy nhỏ, nhưng thắng ở khoảng cách xa, dễ khống chế, ở đó Thu Phỉ nói một không có hai. Theo cách nói của Thu thường tại, trước nay nàng không thích ra cửa, số người từng gặp qua nàng cũng rất ít. Lúc đó ông ấy sẽ thông báo với bên ngoài là nữ nhi chết bệnh, còn mình thì ra cổ miếu ngoài thành nghỉ ngơi một tháng, nói là cầu phúc cho nữ nhi, sau đó lại nhận nuôi một nữ tử trở về, định cho nàng một cuộc hôn nhân, chắc chắn sẽ không ai hoài nghi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nói xong lời cuối cùng, Huệ tần có vẻ vô cùng tấm tắc, giống như đang tiếc nuối vì sao kế hoạch này lại không được thực thi.
Sắc mặt Tiêu Vân Hoàn trầm xuống, không hiểu sao, vừa rồi tâm tình hắn vốn không tệ tới lúc này bỗng dưng trở nên bực bội. Hắn trầm giọng nói: “Đây là tội khi quân, theo lý nên xử trảm.”
“Hoàng Thượng, kế hoạch này vẫn chưa được thực thi đâu, Thu thường tại nói, nàng liếc mắt một cái liền thích ngài, kế hoạch tốt như thế cũng cự tuyệt, sau khi thu thập xong tay nải lập tức tiến cung. Ngài xem, Thu thường tại này vào cung nhiều năm như vậy, Hoàng Thượng ngài cũng không sủng hạnh nàng được mấy lần, nếu không phải vì Ngọc Cầu, nói không chừng hiện tại ngài