Hai ngày sau là cuối tuần, Tề Nhiễm Nhiễm cùng Hạ Chiêu đến nơi Tạ Thanh hẹn, không yên tâm để một mình bánh bao nhỏ ở nhà, trước đi đi, bọn họ gọi Lê Hà đến giúp đỡ trông con.
Lê Hà cười trêu ghẹo, nói bây giờ cô ấy thêm một thân phận bảo mẫu rồi, có phải nên tăng tiền lương cho cô ấy hay không, hai vợ chồng tất nhiên nói không thành vấn đề.
“Đừng nói tăng lương, chị bảo bánh bao nhỏ gọi em một tiếng mẹ nuôi cũng được.” Tề Nhiễm Nhiễm cười nói.
Lê Hà ngẫm nghĩ, nói: “Cảm giác bánh bao gọi một tiếng mẹ nuôi, em chẳng những không thể tăng tiền lương, còn phải mất một hồng bao!” Mấy người lập tức không nhịn được cười.
Đạo diễn Tạ Thanh hẹn gặp họ Kha, người trung niên hơn 40 tuổi, dáng người gầy gò, nhìn qua không thấy già.
Mặc dù tuổi của anh ấy không tính là già, nhưng ở trong giới phim truyền hình lại là một người có kinh nghiệm dày dặn.
Mấy năm nay phim truyền hình do anh ấy làm đạo diễn, hot mất bộ liền, bia miệng rating đều cực kỳ tốt.
Đạo diễn Kha tính cách trầm ổn, nói chuyện không nhanh không chậm, nhìn trạng thái ở chung của anh ấy và Tạ Thanh, hai người chắc hẳn là bạn bè thân thiết.
Trước khi mấy người Tề Nhiễm Nhiễm đi vào, đạo diễn Kha đang nói chuyện gì đó với Tạ Thanh, sắc mặt có chút nặng nề, thấy Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ chiêu tiến vào, bọn họ mới thu lại chủ đề ngồi thẳng người.
Trên khuôn mặt anh tuấn của Tạ Thanh mang theo nụ cười nhạt, đứng lên giới thiệu hai bên đôi bên với nhau, sau đó mới bảo Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu ngồi bên tay trái của anh, thái độ tự nhiên quen thuộc.
Đạo diễn Kha gật đầu với bọn họ, cẩn thận đánh giá Tề Nhiễm Nhiễm một chút, lại nhìn Hạ Chiêu vài lần, mới mở miệng nói: “Từ ngoại hình mà nói, cô Thẩm quả thực cực kỳ hợp với hình tượng nữ phụ số một.”
Tạ Thanh ở bên cạnh nói tiếp, “Em cũng cảm thấy như vậy, cảm nhận của cô ấy với vai diễn cực kỳ tốt, hôm đó đối diễn với cô ấy, em có thể cảm nhận được cô ấy diễn vô cùng vừa khít với nhân vật.”
Lúc nói chuyện, rượu và đồ ăn đã gọi trước đó lần lượt bưng lên bàn.
Hạ Chiêu mở rượu, rót đầy cho bốn người, sau đó nâng ly rượu lên kính đạo diễn Kha, “Ngưỡng mộ đại danh của đạo diễn Kha đã lâu, hôm nay có thể ngồi chung một bàn cơm là vinh hạnh của chúng tôi, ly này tôi uống cạn kính trước.” Nói xong, anh sảng khoái ngửa đầu uống sạch ly rượu.
Trước khi xuyên qua, trên bàn tiệc, Hạ Chiêu đều là người được mời rượu, không ngờ sau khi xuyên rồi, lại phải bắt đầu ra vẻ nịnh nọt lấy lòng, chênh lệch không phải chỉ lớn bình thường.
Đạo diễn Kha mặt không đổi sắc cũng uống cạn một ly, nhìn qua chính là một người tửu lượng cao, anh ấy xua tay nói: “Trước tiên không vội uống, có chuyện tôi phải nói trước với mấy người một chút.” Khi anh ấy nói, trước tiên nhìn Tạ Thanh một cái, nụ cười trên mặt Tạ Thanh cũng thu lại mấy phần.
Đạo diễn Kha nói: “Ban đầu Tạ Thanh muốn dẫn người vào đoàn, tôi hoàn toàn không có ý kiến gì, tôi và cậu ấy hợp tác nhiều năm như vậy, chút tín nhiệm này vẫn có, nhưng là… dẫu sao cũng là đoàn phim lớn, tư bản cũng có mấy người.
Hai ngày trước một nhà đầu tư khác cũng nói muốn sắp xếp một người vào diễn nữ phụ, điều này xung đột.”
Nghe đến đó, Tề Nhiễm Nhiễm không nhịn được hơi nhíu mày, lập tức giương mắt nhìn Tạ Thanh, Tạ Thanh không nói gì, chỉ nở một nụ cười mang tính trấn an với bọn họ, ý bảo bọn họ an tâm.
Rồi họ nghe thấy đạo diễn Kha nói: “Ban nãy tôi mới thương lượng với Tạ Thanh một chút, để cho công bằng, đến lúc đó để người hai bên sắp xếp ra sân diễn thử, ai diễn tốt hơn người đó vào đoàn, cho nên sau khi trở về cô Thẩm phải thấu hiểu nhân vật, nghiền ngẫm tính cách nhân vật nhiều hơn.”
Nghe anh ấy nói xong, Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu liếc nhìn nhau, trong mắt có ý cười hiểu rõ.
Cái gì gọi là để cho công bằng, bàn về diễn thử, chắc chắn không ai có ưu thế hơn Tề Nhiễm Nhiễm.
Tạ Thanh cũng đã lĩnh hội kỹ năng diễn xuất của Tề Nhiễm Nhiễm, mới có thể tính toán trước trong lòng đồng ý đề nghị này đi.
Ở chỗ Tề Nhiễm Nhiễm, so kỹ năng diễn xuất mới là cạnh tranh không công bằng nhất.
Vì thế Tề Nhiễm Nhiễm rất sảng khoái nói: “Tôi cũng không có vấn đề gì, toàn bộ nghe theo sự sắp xếp của đạo diễn Kha và thầy Tạ.”
Sau đó, bốn người ăn cơm uống rượu nói chuyện, ngược lại trao đổi thật vui.
Điều khiến người ta ngoài ý muốn nhất chính là, vào lúc bàn rượu sắp kết thúc, đạo diễn Kha đột nhiên nói với Hạ Chiêu: “Đến lúc đó cậu cũng đi thử đi, tôi cảm thấy vai nam phụ, cậu cũng rất thích hợp.”
Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu nhất thời chưa phản ứng kịp, đều ngây ngẩn cả người.
Tạ Thanh cũng rất ngoài ý muốn, nhưng vẫn kịp thời mở miệng phụ họa thêm: “Vậy đa tạ đạo diễn Kha đã đề bạt.”
Hai vợ chồng lúc này mới hoàn hồn, vội vàng cười nói cảm ơn.
Đạo diễn Kha khoát tay, nói: “Vốn dĩ nam phụ đã định rồi, có điều nghe nói hai ngày nay cậu ta gây chuyện, sớm muộn cũng bị tung tin, cho nên tôi phải giữ một phương án chuẩn bị mới được, tôi thấy tiểu Hạ rất có phong phạm tổng tài bá đạo, đến lúc đó đi diễn thử một chút, nếu như bên kia thật sự không được, bên cậu chính là lựa chọn hàng đầu.”
Mặc dù đạo diễn Kha không nói quá chắc chắn, nhưng đã có tin tức này, vậy chính là chắc chín phần mười rồi.
Nếu như đơn thuần cho nhân vật bảo Hạ Chiêu diễn, nói không chừng Hạ Chiêu diễn không tới, nếu bảo anh đi diễn chính mình, vậy thì thật sự không còn gì hợp hơn.
Hạ Chiêu nhiệt tình bắt tay với đạo diễn Kha, dưới trợ sức của rượu, anh chỉ thiếu nước đi lên kéo vai đạo diễn, giống như anh em tốt ôm một cái.
“Rất cảm ơn đạo diễn Kha đã cho tôi cơ hội này, tôi chắc chắn sẽ thể hiện thất tốt, không để ngài thất vọng.”
Sau khi cơm no rượu say, ba người bèn tiễn đạo diễn Kha lên xe thương vụ như tiễn thần.
“Thật sự là một niềm vui bất ngờ ngoài ý muốn.” Tạ Thanh cười nói.
“Vẫn phải cảm ơn anh, nếu không phải anh giới thiệu, chúng tôi cũng không có cơ hội này.” Tề Nhiễm Nhiễm nói.
Tạ Thanh xua tay, “Giữa bạn bè với nhau không cần phải nói những cái đó, quá khách khí rồi.”
Hạ Chiêu rất tán đồng với lời anh, nói: “Cảm ơn có thể không nói, ngày nào đó nếu anh có thời gian rảnh thì đến nhà ăn bữa cơm, đến lúc đó sẽ có rượu ngon đồ ăn ngon tiếp đãi anh.”
Ý cười của Tạ Thanh càng đậm, nói: “Vậy thì anh không khách khí nhé, có điều đến lúc đó đừng làm món khâu nhục nữa, ngấy phát sợ.”
Hạ Chiêu cười khan, “Được, đến lúc đó tôi sẽ chân giò kho.”
Tạ Thanh: …
Thời gian casting đã định là một tuần sau, thời gian trọn bảy ngày, hoàn toàn đủ cho Hạ Chiêu chuẩn bị.
Có điều cũng không có gì hay chuẩn bị bèn học thuộc lời thoại, những lời thoại đó đều là lời Hạ Chiêu đã từng