Xem ra Ôn Dĩ Huyễn này sau lưng quả thực có một chỗ dựa không tồi, tuy không thể tranh được nhân vật nữ hai, nhưng vẫn được sắp xếp suất diễn nữ ba không tồi.
Có điều lấy tính cách ngang ngược kia của Ôn Dĩ Huyễn, có thể thỏa hiệp vào đoàn đã không tệ rồi, muốn khiến cô ta trưng vẻ mặt ôn hòa trước Tề Nhiễm Nhiễm, tất nhiên là không thể nào.
Tề Nhiễm Nhiễm không muốn xây dựng tình bạn với Ôn Dĩ Huyễn, bèn xem đối phương như người vô hình mà đối xử, chỉ là cùng một đoàn phim, về sau khó tránh khỏi có cảnh đối diễn, ít nhiều sẽ có ảnh hưởng.
Mặc dù Ôn Dĩ Huyễn chỉ là nữ ba, nhưng sau lưng là đoàn người hùng hậu, dàn hàng cực kỳ đồ sộ, thậm chí cũng vượt qua hai diễn viên chính tuyến một.
Lê Hà bên cạnh cũng âm thầm tặc lưỡi, nói: “Dàn hàng thế này chẳng ai bằng thế này, người không biết còn tưởng cô ta mới là nữ chính.”
Trong ánh mắt Hạ Chiêu nhìn về phía Ôn Dĩ Huyễn mang theo một tia châm chọc, quay đầu nói với Tề Nhiễm Nhiễm: “Loại người này, không nên đến gần cô ta.”
Tề Nhiễm Nhiễm gật đầu, “Em biết.”
Tạ Thanh vừa mới quay xong cảnh diễn thứ hai, đang nghỉ ngơi, thấy bọn họ đến, bèn dẫn bọn họ đi chào hỏi với mấy nhân vật giữ vai trò quan trọng trong đoàn, còn nhỏ giọng giải thích với hai người: “Anh cũng mới biết nữ ba đổi thành Ôn Dĩ Huyễn vào hôm qua, vẫn chưa kịp nói cho hai người biết.”
Hạ Chiêu không để ý nói: “Không sao, chúng tôi với cô ta cũng không tính là thâm cừu đại hận.”
Tạ Thanh thấy bọn họ thật sự không để tâm, lúc này mới yên tâm gật đầu, “Trước tiên dẫn hai người gặp mặt phía đạo diễn Kha, chuyện khác để sau hãy nói.”
Bởi vì là ngày đầu tiên vào đoàn phim, bánh bao nhỏ rất tò mò với công việc mới của bố mẹ, vì thế cũng đi theo qua đây, ôm đồ chơi siêu nhân điện quang mới mua, thấy ai cũng mỉm cười, giống như mặt trời nhỏ vậy, ngay cả đạo diễn Kha bình thường ăn nói nghiêm túc, cũng bị cậu nhóc cảm hóa, hiếm khi híp mắt cười, nói rằng cũng lớn tầm con gái nhỏ nhà anh, cũng vô cùng đáng yêu.
Bánh bao nhỏ rất thân thiện với đạo diễn Kha, cũng không cần người lớn dạy, chủ động chào một tiếng, “Cháu chào chú.”
Một tiếng chú này, khiến trong lòng đạo diễn Kha nóng rực, có thể cũng là nhớ đến con gái, cho nên nhìn thấy đứa trẻ đáng yêu thì cảm thấy cực kỳ thân thiết.
Hai tay đạo diễn Kha chống đầu gối nửa cúi xuống, hỏi tiểu Luân Luân một câu hỏi, “Anh bạn nhỏ, năm nay cháu mấy tuổi rồi, đã đi nhà trẻ chưa?”
“Dạ chú, cháu sắp 4 tuổi rồi, thứ hai sẽ đi nhà trẻ!” Tốc độ nói chuyện của bánh bao nhỏ không nhanh không chậm, mạch suy nghĩ cũng rất rõ ràng, trả lời câu hỏi đâu ra đấy, vừa nhìn là biết là một cậu nhóc rất thông minh.
Đạo diễn Kha gật đầu, lại hỏi: “Đi nhà trẻ có khóc nhè không?”
Bánh bao nhỏ cong môi, nói: “Cháu là nam tử hán, không khóc nhè!”
Ý cười trong mắt đạo diễn Kha lại không kiềm chế được, cười sảng khoái nói: “Giỏi.”
Bánh bao nhỏ không chút luống cuống, sau đó từ trong túi quần nhỏ lấy ra kẹo mút, duỗi tay đưa cho đạo diễn Kha, nói: “Chú ơi, cái này tặng chú ăn!”
Sự lấy lòng đến từ bạn nhỏ ngây thơ, bất kể là ai cũng không có cách nào từ chối, đạo diễn Kha ngẩn ra hai giây, cũng không từ chối, ngược lại vui vẻ nhận lấy kẹo mút, “Cảm ơn kẹo của cháu, bạn nhỏ.”
Bánh bao nhỏ chớp đôi mắt to, rất hào phóng nói: “Không cần cảm ơn, trong nhà cháu còn rất nhiều, chú thích ta sẽ bảo mẹ mang nhiều chút đến tặng chú!”
Đạo diễn Kha liên tục khoát tay nói: “Không cần không cần, những cái kẹo đó cháu giữ lấy tự mình ăn là được!”
Quay đầu lại, đạo diễn Kha cầm kẹo mút cười nói với nhân viên công tác bên cạnh: “Tôi thế này có tình là trước mặt mọi người nhận hối lộ không nhỉ?”
Mọi người lập tức cười phá lên.
Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu liếc nhìn nhau, ở trong mắt đối phương nhìn thấy sự kinh ngạc.
Tối hôm qua khi cả nhà vừa xem TV vừa nói chuyện, bánh bao nhỏ tò mò hỏi bọn họ, trong đoàn phim ai là người lợi hại nhất, có phải là chú Tạ Thanh không?
Bởi vì Tạ Thanh ra ngoài đều sẽ bị một đám người vây quanh, bánh bao nhỏ hiển nhiên cho rằng Tạ Thanh là người lợi hại nhất trong đoàn phim.
Hạ Chiêu bế cậu nhóc lên, để cậu nhóc ngồi trên đùi mình, dạy dỗ nói: “Không phải, ở trong đoàn phim, đạo diễn là người lớn nhất, chú Tạ lợi hại hơn nữa cũng phải nghe theo sự chỉ đạo của đạo diễn.”
Bánh bao nhỏ nghe xong, cái hiểu cái không gật đầu, cũng không nói gì, kết quả hôm nay đã mang kẹo mút tới, không cho ai cả, chỉ cho đạo diễn, nhân cơ hội thêm điểm ấn tượng cho bố mẹ, tâm tư nhỏ này không ai bằng được.
Cũng không biết những chuyện đối nhân xử thế này của thằng nhóc học được từ đâu, nếu như là tự thằng bé lĩnh ngộ, vậy cũng quá lợi hại rồi, đều sắp thành tinh luôn.
Mọi người náo nhiệt một hồi, đạo diễn Kha bèn phất tay ý bảo mọi người tiếp tục công việc, vì bạn tốt vào đoàn, tâm tình Tạ Thanh rất tốt, lúc sửa lại lớp trang điểm, còn nói với mọi người tối nay anh làm chủ mời cả đoàn phim ăn cơm.
Trong lòng mọi người hiểu rõ, đây là Tạ ảnh đế đang giúp Hạ Chiêu và Tề Nhiễm Nhiễm ra mặt làm chỗ dựa, để cho tất cả mọi người biết, quan hệ của anh và hai vợ chồng này là bạn bè rất tốt, cũng đề phòng có người âm thầm làm khó bọn họ.
Mời mọi người, tất nhiên mọi người rất vui vẻ tham gia ủng hộ.
Ôn Dĩ Huyễn phách lối ra sân, cuối cùng lại rơi vào kết cục không có người hỏi thăm, trong lòng tức giận sắp thổ huyết, sắc mặc cực kỳ khó coi nói với trợ lý của mình: “Ai thích đi thì đi, còn lâu tôi mới đi.”
Trợ lý nghe xong lời cô ta nói, lập tức bị dọa nhảy dựng, người đại diện có chuyện không theo tới, trợ lý biết bản thân không quản nổi cô ta, bèn cuống cuồng khuyên nhủ nói: “Chị Huyễn, hay là vẫn đi thôi, là Tạ ảnh để làm chủ, tất cả mọi người đều đi, chỉ có mình chị không đi, đắc tội người ta quá.”
Ôn Dĩ Huyễn bĩu môi, khinh thường nói: “Đắc tội thì sao, tôi cũng không dựa vào anh ta ăn cơm.”
Trong lòng trợ lý mắng một câu ngu xuẩn, ngoài miệng vẫn nói chuyện tử tế: “Nếu như là Tề Nhiễm Nhiễm làm chủ, chúng ta không đi thì không đi, nhưng Tạ ảnh đế không giống vậy, ông chủ chúng ta cũng phải nể mặt anh ấy,