Máy quay phim đang quay bên cạnh, Tề Nhiễm Nhiễm vốn mang theo tâm lý trả thù, nói muốn Hạ Chiêu đóng vai Bạch nương tử, nhưng lời nói vừa ra khỏi miệng, cô lập tức cảm thấy đây quả thực là một ý cực kỳ không tồi, đã có thể hành Hạ Chiêu lại có thể tạo hiệu ứng bất ngờ cho chương trình, quả thực là một mũi tên trúng hai con chim.
Nhưng Hạ Chiêu hiển nhiên không thể gật đầu bừa được, “Anh cho rằng mình thích hợp đóng vai Pháp Hải hơn.
”
Tề Nhiễm Nhiễm tò mò hỏi: “Vì sao lại là Pháp Hải? Sao anh không nói đóng vai Hứa Tiên?”
Hạ Chiêu vuốt cằm mình, cười đáp: “Bởi vì anh đây đẹp trai ngất trời, đóng vai hòa thượng, nhất định đẹp mắt!”
Tề Nhiễm Nhiễm nghe xong lập tức cúi đầu ngó xung quanh tìm đồ.
“Em đang tìm gì vậy?” Hạ Chiêu nhíu mày, cảm thấy người phụ nữ này thật sự có vấn đề về thần kinh.
Tề Nhiễm Nhiễm nói: “Em đang tìm liêm sỉ của anh đấy, rớt sạch liêm sỉ rồi tìm không thấy.
”
Hạ Chiêu: …
Tề Nhiễm Nhiễm lại nói: “Em đột nhiên muốn hát, anh có muốn nghe không?”
Hạ Chiêu cười lạnh: “Anh không muốn, người khác hát là muốn tiền, em hát là đòi mạng người ta!”
Tề Nhiễm Nhiễm trừng anh, nhưng cho dù bị ghét bỏ, cô cũng phải dũng cảm hát lên, “Pháp Hải không biết yêu, tháp Lôi Phong sẽ rơi xuống…”
Vừa hát cô còn rất có dáng vẻ siêu sao hơi híp mắt đánh nhịp.
Lần này đến lượt Hạ Chiêu trợn mắt, “Ok, anh không diễn Pháp Hải, anh diễn Hứa Tiên đi!”
Nghe giọng điệu của anh, có vẻ rất ghét bỏ Hứa Tiên nho nhã yếu ớt.
Nhưng cho dù anh lấy lùi làm tiến, vẫn bị Tề Nhiễm Nhiễm chém đinh chặt sắt từ chối, cô nói: “Không được, hôm nay anh chỉ có thể diễn Bạch nương tử, như vậy chúng ta mới nắm chắc phần thắng hơn!”
Hạ Chiêu đi đến bên tường xếp hàng loạt trang phục kia, đưa tay lật xem, không kiên nhẫn nói: “Vì sao anh phải đóng con gái? Em có cái đam mê gì thế??”
Tề Nhiễm Nhiễm cũng không giận, cười giống như hồ ly nhỏ, nói: “Em chỉ cảm thấy, người đẹp trai như anh, giả nữ nhất định cũng rất đẹp! Đừng lãng phí thời gian, những người khác sắp đuổi tới rồi kìa!”
Hạ Chiêu cũng biết nếu mình đóng vai nữ sẽ tăng điểm hài hước, như vậy cảnh của bọn họ sẽ lên hình nhiều một chút, nhưng anh thích đấu võ mồm với người phụ nữ trước mặt này, nếu đổi vai cho nhau, vậy anh cũng thấy rất thoải mái.
“Anh diễn Bạch xà, vậy còn em? Em diễn Hứa Tiên?” Hạ Chiêu hỏi cô.
Đây là muốn vợ chồng tráo vai sao?
“Đương nhiên là không, em diễn Thanh xà, chúng ta diễn kiểu Trương Mạn Ngọc Vương Tổ Hiền.
” Tề Nhiễm Nhiễm nháy mắt mấy cái về phía anh, vẻ mặt tính toán.
Hạ Chiêu không nhìn nổi nữa: “Được lắm, không chỉ muốn anh đóng vai nữ, em còn muốn làm chị em với anh!”
Không chỉ muốn làm chị em, còn muốn làm đôi chị em lẳng lơ quyến rũ, tiêu chuẩn này có phải quá lớn rồi không?
Có điều, hắn cũng rất muốn nhìn dáng vẻ “lẳng lơ quyến rũ” của Tề Nhiễm Nhiễm.
Vừa nghĩ như vậy, Hạ Chiêu phóng khoáng nói: “Được, đến đi.
”
Không phải là so xem da mặt ai dày hơn sao, điều này anh chưa từng biết sợ.
Đạo diễn ở một bên vui vẻ nhìn bọn họ thương lượng xong, thúc giục nói: “Chọn xong rồi thì nhanh đi hóa trang thôi, hai người đến đầu tiên, thời gian hóa trang dư dả nhất, chắc chắn có thể biến hai người thành “chị em” xinh đẹp tuyệt mỹ!”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
Hạ Chiêu: …
Ngũ quan Hạ Chiêu không có một chút nữ tính nào, dáng người cao gầy mạnh mẽ, bả vai rộng, mặc đồ nữ trang cổ đại phiên bản cải tiến, càng lộ dáng người cao lớn, cho dù chuyên viên trang điểm cố gắng trang điểm cho anh duyên dáng thế nào, vẫn vừa nhìn có thể nhận ra đây là đàn ông.
Tề Nhiễm Nhiễm hóa trang xong trước, đứng ở bên cạnh nhìn chuyên viên trang điểm “biến hóa” cho Hạ Chiêu, thiếu chút nữa cười không nổi.
Dáng dấp cô xinh đẹp, đồ trang sức xinh xắn phối với bộ thanh y, trong bộ quần áo thanh thuần trang nhã lộ ra sự quyến rũ tà mị, khiến người nhìn không rời được mắt, trong tay cầm khăn lụa khẽ vung lên, hiển nhiên chính là Thanh xà nghịch ngợm hoạt hát lại mười phần yêu khí.
Hạ Chiêu vất vả lắm mới hóa trang xong, Bạch xà cao 1m88, đứng lên vẫn rất chấn động lòng người.
Tề Nhiễm Nhiễm cười đến sắp đau người, nói: “Bạch xà cỡ XXXL! Hứa Tiên phải là người chơi bóng rổ mới được, ha ha ha…”
Hạ Chiêu liếc mắt nhìn cô một cái, ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Muội muội, có phải muội lại đi ăn chuột với ruồi phải không? Miệng thối hoắc như vậy, cách xa ta ra một chút!”
Tề Nhiễm Nhiễm dậm chân: “Anh mới thối, cả nhà anh đều thối!”
Hạ Chiêu cười lạnh, “Em mắng mình cùng được, nhưng đừng mắng cả sang bánh bao nhỏ.
”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
Suýt nữa thì quên mất, bây giờ cả nhà anh là cô và bánh bao nhỏ!
Hai người anh đến em tới chặt chém lẫn nhau, người trong tổ chương trình thấy được sửng sốt, nghĩ thầm đây mới là hình mẫu show ân ái sao??
Nhìn hai người đều hóa trang xong rồi, đạo diễn tìm cho bọn họ một đoạn ngắn “Thanh xà” của Trương Mạn Ngọc và Vương Tổ Hiền, để hai người học theo đoạn video kia.
Vừa nhìn, hai người đều không cười nổi.
Hạ Chiêu nghiêng người liếc nhìn Tề Nhiễm Nhiễm, nói: “Để hố anh, cũng hố luôn bản thân, em cũng đỉnh ghê!”
Tề Nhiễm Nhiễm khóe miệng run rẩy, “Không phải chứ.
”
Đạo diễn ở một bên cười xấu xa, “Đã đến lúc thể hiện kỹ năng diễn xuất chân chính của hai vị rồi!”
Mọi người: …
Bạch xà uốn éo thân hình như rắn nước: “Làm người nha, eo phải thẳng.
”
Thanh xà nghịch đôi chân của mình, oán giận nói: “Tỷ tỷ tu được 1000 năm rồi, muội mới tu được có 500 năm thôi, nếu muội tu thêm 500 năm nữa, cái đuôi hợp lại tách ra, bày ngang đứng thẳng thế nào cũng được.
”
Bạch xà cười mắng: “Muội đó, từ từ học đi.
”
Thanh xà chu môi: “Ai da, eo không thẳng được, làm sao bây giờ?”
Bạch xà cười quyến rũ: “Vậy uốn éo trước đi.
”
Vì thế, hai người cùng nhau xoay người đi đến chỗ xa xa, nhịp đi nhất trí uốn éo phần mông, miệng còn cười đùa: “Uốn nào, uốn nè ~~~”
Cái kiểu uốn éo này, trước mười mấy vị ban giám khảo gà mờ, kiểu gì cũng uốn éo ra được hạng nhất.
Sau đó động tác này giống như có thể tẩy não người khác, bất kể là tuyển thủ dự thi khác hay là nhân viên công tác, vô thức luôn miệng nói một câu: “Uốn nào, uốn nè ~~~”
Lúc biểu diễn, Lê Hà dẫn bánh bao nhỏ ngồi một bên xem, lúc Tề Nhiễm Nhiễm xuống sân khấu trở lại phòng hóa trang, thuận tay dắt bánh bao nhỏ đi vào.
Bánh bao nhỏ nhìn khăn lụa trong tay cô bèn hỏi: “Mẹ ơi, con có thể ngửi một chút không?”
Tề Nhiễm Nhiễm đưa khăn lụa cho bánh bao nhỏ, khó hiểu hỏi bé: “Vì sao muốn ngửi khăn lụa??”
Bánh bao nhỏ nói: “Ở trên sân khấu, bố cứ luôn lấy khăn lụa đặt ở mũi ấy, không phải đang ngửi sao?”
Tề Nhiễm Nhiễm phụt một tiếng, nói: “Bố con là xấu hổ, cầm khăn tay che mặt, tiếc là mặt bố con lớn quá, không che nổi!”
Hạ Chiêu từ phía sau đuổi kịp lên, cười nhạo nói: “Nói hay thật, giống như em