Di động của Dư Bắc Huy được đặt trên mặt bàn, bên trong trống trơn, ngay cả APP cũng chưa download được mấy cái.
Nhưng chỉ duy nhất ở giữa màng hình chính là cái hình album, nhìn vào chắc chắn ngay lập tức thấy được,
Chính là để mọi người liếc một cái liền thấy, nên trước tiên chủ nhiệm Lưu cũng nhấn vào album để tìm hiểu rõ ràng.
Chọn một cái, album mở ra.
Bên trong cũng trống trải giống như bên ngoài, chỉ có một bức hình và một cái video ghi hình ba phút.
" Chủ nhiệm, trước tiên xem video, sau đó lại xem ảnh chụp ạ". Dư Bắc Huy nhắc nhở nói.
Chủ nhiệm Lưu có nghi hoặc," Video từ đâu ra? Đây thực sự là chứng cứ?"
Dư Bắc Huy:" Bên địa điểm xảy ra chuyện có một của hàng tiện lợi 24h, mấy ngày trước ông chủ cũng vừa mới thay cameras theo dõi, vừa vặn có ghi lại chuyện chiều thứ sáu tuần trước".
Chủ nhiệm Lưu gật đầu, chọn mở ghi hình ra.
Nội dung rất đơn giản, Hứa Điển cùng Lâm Tuệ trước sau đi vào cái hẻm nhỏ, ngay sau đó ba tên lưu manh chặn kín đầu hẻm, Hứa Điển dùng hết toàn lực đưa lâm Tuệ ra khỏi trùng vây...
Bởi vì chọn phát ra nhanh hơn 2 lần, hình ảnh cũng chạy nhanh chóng.
Nhưng, mặt tên đầu vàng cũng được nhìn thấy rõ ràng trong hình ảnh vào lúc dừng lại.
“Chủ nhiệm, đã xem rõ rồi ạ?" Dư Bắc Huy hỏi.
Chủ nhiệm Lưu:" Sau đó?"
Dư Bắc Huy:" Sau đó thầy nhìn qua ảnh chụp."
Hiển nhiên chủ nhiệm Lưu còn chưa rõ vì sao, vẻ mặt mang theo biểu tình Tiểu tử ngươi nếu dám gạt ta, đợi lát nữa xem ta dạy dỗ các ngươi ra sao rồi click mở ảnh chụp.
Trong nháy mắt ảnh khi chụp được phóng to ra, vẻ mặt của ông liền thay đổi.
Giây tiếp theo, chủ nhiệm Lưu liền tức giận.
Ông đập bàn đứng lên, tức giận chỉ vào Trần Phàm mắng:" Em cái gì học không giỏi, lại giỏi lẫn vào trong một đám lưu manh xã hội!"
" Em không có". Trần Phàm cứng cổ không chịu thừa nhận.
" Em không có! Em nói không có vậy em nói cho tôi đây là cái gì!" Chủ nhiệm Lưu" Bang" một tiếng đem điện thoại đặt đến trên bàn, sắc mặt càng ngày càng khó coi," Em nhìn xem! Chính em nhìn xem cho tôi!"
Trên màn hình di động, Trần Phàm cùng tên đầu vàng đang vừa cười vừa nói mà giơ bia lên chạm cốc.
Cái này thì chắc chắn trốn không thoát rồi.
Trần Phàm ngượng ngùng nhấp mở môi, không mở miệng.
Chứng cứ vô cùng chính xác, nói cái gì cũng vô dụng, còn không bằng ngoan ngoãn câm miệng, biết đâu còn được xử lí nhẹ một chút.
" Hứa Điển là em tìm người đánh?"
" Đúng vậy".
" Bạn ấy đắc tội em sao, em làm sao lại muốn tìm người đánh bạn học mình?"
" Em nhìn cậu ta không vừa mắt".
Chủ nhiệm Lưu nổi trận lôi đình, trực tiếp nhảy qua khỏi bàn làm việc, bước nhanh đến trước mặt Trần Phàm," Không vừa mắt? Không vừa mắt thì có thể tùy tiện đánh người? Em muốn làm xã hội đen sao hả!"
Lâm Tuệ chửi thầm: Bây giờ không phải, tương lai cũng phải.
Trân Phàm cắn răng không hé răng, ai ngờ chủ nhiệm Lưu đột nhiên chuyển hướng, nhìn về phía Dư Bắc huy mắng:" Còn có em! Em đừng cho là tôi không biết em ở trong trường kết bè kéo nhóm!"
Dư Bắc Huy nhếch miêng cười," Báo cáo chủ nhiệm, khẩu hiệu của trường Kim Trung chính là đoàn kết yêu thầy mến bạn. Em chỉ là đoàn kết với bạn học, phát triển tình bạn lâu bền trong khu vườn trường mà thôi."
Chủ nhiệm Lưu:"..."
Thầy cô ở đây đều không nhịn được cười trộm.
Thật là một cái miệng lanh lẹ, nhưng mà nói ra lại có lý như vậy.
"Chủ nhiệm". Lâm Khải Phùng đứng dậy," Nếu chân tướng chuyện này cuối cùng cũng đã rõ ràng, chúng ta sai thì nên sửa, không nên oan uổng học sinh tốt".
Thầy Từ cũng vội vàng hùa theo," Đúng vậy, đúng vậy".
" Nhưng Hứa Điển cũng phải có trách nhiệm nhất định!" Chủ nhiệm Lưu vẫn trừng mắt phồng mũi như cũ.
" Chủ nhiệm Lưu, ngài đã thông báo phê bình Hứa ĐIển, các bạn học đều đã biết bạn ấy làm sai, như vậy các trừng phạt hủy bỏ khác cũng không còn liên quan gì nữa." Lâm Tuệ nói," Cuối tuần này đã chuẩn bị thi đua toán học, nếu mà Hứa Điển không tham gia, vậy không phải chúng ta đã để cho mấy cao trung khác chiếm được tiện ích không công hay sao?"
Chủ nhiệm Lưu:" Chuyện này..."
Lời Lâm Tuệ nói cũng không sai.
Kim Trung có thể ngồi ổn định trên cái bảo tọa trường tốt nhất này, phần lớn nguyên nhân là vì dã bồi dưỡng ra mừng nhóm lại từng nhóm học sinh nổi bật. Mà thi đua, đúng là cơ hội tốt nhất để chứng minh tư chất học sinh của Kim Trung.
Một khi bỏ qua, bị các trường học khác...
Chủ nhiệm Lưu thở ra một cách nhẹ nhàng," Được rồi, các xử phạt khác đối với Hứa Điển cứ hủy bỏ đi".
Lâm Tuệ cùng Dư Bắc Huy liếc nhau, kích động vỗ tay.
" Nhưng mà____" Chủ nhiệm Lưu trừng mắt nhìn Dư Bắc Huy," Em đã làm trái với nội quy trường học, ở trong trường mã vẫn nghênh ngang mà sử dụng điện thoại di động! Tịch thu di động, cùng thông báo phê bình!"
Dư Bắc Huy cào cào mái tóc húi cua," Chủ nhiệm vui vẻ là được rồi".
Dù sao đều đã xóa hết mấy ứng dụng trong đó rồi, bị tịch thu cũng không sao.
" Hai em ra ngoài trước đi, thầy cùng các thầy cô khác còn cần bàn bạc". Chủ nhiệm Lưu nói, đem điện thoại để ở trên mặt bàn vào ngăn kéo.
Lâm Tuệ cùng Dư Bắc Huy thoáng khom