Ninh Truy Thục cố gắng kéo dài thời gian đợi cứu viện tới hỗ trợ.
Nhưng trước sự mong đợi của gã thì tòi đầu ra chỉ có Huỳnh Giang và Tô An đại tiểu thư
"Tôi nói..dù sao họ cũng là người mà?" Huỳnh Giang cười cười nhìn thi thể nát như tương dưới đất rồi quay ra nhìn Tô An điều khiển dây leo cuốn lấy đám "người" kia cuộn lại, bóp nát!
"Hừ, tôi cũng là người" Tô An búng tay, những dây leo to lớn siết càng chặt, cuối cùng chỉ còn là chất lỏng màu đỏ tràn ra qua từng khe nứt nhỏ của dây leo
Huỳnh Giang cười trừ, bỗng đằng sau lưng anh ta xuất hiện một vật thể to lớn.
"Này!.." Truy Thục mở to đồng tử, lớn tiếng cảnh báo.
Chỉ là chưa kịp thốt lên câu nào thì một con xác sống to lớn vồ đến, đè "người" kia xuống mà cắn xé.
Ninh Truy Thục triệt để chết tâm...sống ba kiếp anh ta lại không bằng người ta..
"Là anh? Cho hỏi đám này là có chuyện gì vậy Ninh quản đốc?" Huỳnh Giang nhướn mày nhìn Ninh Truy Thục đột ngột xuất hiện bên cạnh.
"Đừng gọi tôi như vậy!!" Ninh Truy Thục trực tiếp dùng xét đánh vật thí nghiệm thành tro
"Vâng vâng, nhất Ninh quản đốc rồi..có thể giải thích cho tôi vì sao lại xuất hiện thêm một đàn rắc rối này không?" Tô An để dây leo hoành hành cùng vài vật khống chế của Huỳnh Giang rồi đi tới nhìn Truy Thục.
Ninh Truy Thục nhìn hai người họ một lúc rồi thở dài.
Gã có thể nói gì đây? Nói đây là thú vui tao nhã của Bạch Tuyết Nhi hay đám này là lính canh cửa?
"Là tác phẩm của Bạch Tuyết Nhi"
"Với đầu óc của cô ta mà có thể làm ra thứ này?"
"Ừ, nên nó mới không có não"
Ninh Truy Thục gật đầu tung hứng với Tô An rõ ràng đã cảnh báo nhưng cô ta không hề nghe lời cứ nhất quyết tạo nên cái gọi là "niềm vui đế chế mới" của cô ta.
Kết quả không cần nói cũng biết, từ những kẻ có sức chiến đấu có thể cứu vớt nhân loại khỏi hiểm cảnh do Tận Thế mang lại thì thành những kẻ mất não khó giết và là kẻ địch của nhân loại
Hai người Huỳnh Giang nhìn Truy Thục nhìn gã bằng ánh mắt thương hại rồi vỗ vai hắn ta an ủi.
"Duẫn Ngôn của tôi đâu? Sao anh lại ở đây?" Huỳnh Giang nhướn mày nhìn gã, rõ ràng hai người họ đi cùng nhau tìm bạn của Ngôn rồi sao người thì ở đây đánh quái, người thì mất tăm
"Không lẽ?.."
"Phì phui cái giả thuyết đen tối trong đầu của cậu đi Huỳnh Giang" Tô An nhéo eo hắn một cái rồi quay ra quét gọn đám "người"