Edit: Thiennguyetnguyet
Beta: Kiwi
[Phúc lợi lúc 00:51 của nàng beta]
"Ngôn Hoài, cậu cũng ở chỗ này a, hảo trùng hợp a, cậu là tới tìm tớ sao, tớ gửi tin nhắn cho cậu, cậu như thế nào không trả lời a.
" Người đối diện đúng là Lý Du.
Sau khi Ngôn Hoài thêm WeChat, thế nhưng không chủ động nhắn tin, vì thế cô đành phải chủ động nhắn tin trước, Ngôn Hoài hẳn là có thể minh bạch cô đang có ý tứ gì.
Giữa trưa rõ ràng gửi tin nhắn như vậy, Ngôn Hoài thế nhưng không có nhắn lại.
Lý Du không cam lòng, đưa điện thoại ném sang một bên, quyết định không thèm nhìn, tuy rằng cô thích Ngôn Hoài, nhưng cô lại không phải loại người liều mạng bám theo người khác, cô cũng có sự kiêu ngạo của mình.
Nhà hàng tư nhân này anh trai cô đã đặt một tháng trước, cho nên mới muốn cùng Ngôn Hoài tới đây, coi như là hai người đang hẹn hò, kết quả Ngôn Hoài không nhắn tin trả lời, cô đành phải cùng anh trai Lý thành tới.
Ai ngờ lại ở trước phòng vệ sinh gặp được Ngôn Hoài.
Hai người va vào nhau, Lý Du mang giày cao gót có chút không vững, Ngôn Hoài còn cực kì lịch sự duỗi tay đỡ cô, "Cẩn thận.
"
Người này cho dù có là diện mạo hay thanh âm, hoàn toàn chính là loại hình lí tưởng của Lý Du.
Lý Du vẫn là không nhịn được hỏi: "Ngôn Hoài, giữa trưa gửi tin nhắn cho cậu, cậu như thế nào không trả lời tớ nha?"
Thanh âm nũng nịu có chút hờn dỗi, làm người ta nhịn không được tự trách không trả lời tin nhắn mỹ nữ chính là không đúng.
Chỉ tiếc người cô gặp được chính là Ngôn Hoài.
Ngôn Hoài: "Xin lỗi, tôi không nhìn thấy.
"
Lúc cậu ngủ dậy, thật đúng là không chú ý đến điện thoại.
Lý Du: "Vậy cậu hiện tại nhìn xem sao.
"
Ngôn Hoài: "Xin lỗi,hiện tại tôi không cầm theo điện thoại.
"
Lời cậu nói chính là thật sự, điện thoại đặt trong áo khoác, áo khoác ở trong phòng.
Lý Du thất vọng, "Nga, thật sự cậu không nhìn thấy a?".
harry potter fanfic
Ngôn Hoài bây giờ muốn rời đi, "Bạn học Lý Du, nếu không có việc gì để nói, tôi đi trước.
"
Thời gian ra ngoài có chút lâu a.
Lý Du thật vất vả ở chỗ này gặp được Ngôn Hoài, tự nhiên muốn ở cùng cậu, "Vậy cậu chút nữa có rảnh không, chúng ta cùng nhau đi xem phim đi.
"
Ngôn Hoài khó hiểu: "Ngày hôm qua chúng ta không phải mới vừa xem xong sao?"
Lý Du: "Chúng ta xem một bộ khác, nếu cậu không muốn xem phim, chúng ta đi quán bar uống hai ly đi.
"
Cô đã ám chỉ rõ rang như vậy, Ngôn Hoài như thế nào còn không hiểu, như vậy quá thẳng* đi.
(*) Nguyên văn là thanh thuần, nghĩa là thuần khiết, không gợn chút pha tạp nào, mà cô kiwi bảo nghe giống con gái nên tui sửa
Ngôn Hoài lại lần nữa cự tuyệt, "Xin lỗi, buổi tối tôi không rảnh.
"
Lý Du: "Ban ngày tớ có thể đến trường học tìm cậu a, hai khoa chúng ta thật sự rất gần.
"
Ngôn Hoài: "Ngày thường phải đi học không có thời gian, xin lỗi, tôi thật sự phải đi.
"
Thời điểm Ngôn Hoài phải đi, Lý Du ở phía sau gọi cậu, "Ngôn Hoài, cậu có muốn suy xét cùng tớ yêu đương?"
Ngôn Hoài dừng lại, quay đầu nhìn Lý Du.
Lý Du cũng là người lớn mật, thích liền sẽ dũng cảm theo đuổi, hơn nữa cô cảm thấy người như Ngôn Hoài thật sự quá ít thấy, "Cậu thấy không hài lòng với tớ chỗ nào sao? Cậu vì cái gì đối với tớ lãnh đạm như vậy nha?"
Ngôn Hoài giải thích nói: "Bạn học Lý Du, tôi nghĩ là có hiểu lầm, ngày hôm qua tôi là bồi Lý Sâm đi, tôi hiện tại không tính yêu đương.
"
Lý Du: "Hiện tại không có, cậu về sau chắc chắn có đi, vì cái gì không suy xét tớ một chút?"
Ngôn Hoài có điểm cạn lời,cậu cự tuyệt ý tứ phi thường rõ ràng.
"Cậu có thể thử một chút, biết đâu lại thích tớ một chút?" Lý Du vội vã tiến lên lôi kéo Ngôn Hoài, trên mặt đất có một vệt nước nhỏ, không chú ý tới, giày cao gót đi đến phía trước liền trượt, mắt thấy mình sắp phải ngã trên mặt đất.
Xuất phát từ bản năng, Ngôn Hoài duỗi tay đỡ người, Lý Du vừa lúc ngã vào lòng ngực Ngôn Hoài, gắt gao ôm eo cậu.
Ôm lên chút nữa mới phát hiện nam sinh này thế mà eo còn nhỏ hơn cả cô!
Ngôn Hoài bị cô ôm không bỏ, có chút không vui, "Bạn học Lý Du, có thể buông ra được chưa.
"
"Ngôn Hoài!" Phía sau Ngôn Hoài có một thanh âm vang lên.
Ngôn Hoài ra ngoài có chút lâu, Cố Tiêu ngồi không yên, làm lơ Ôn Tử Hàm đang cười nhạo, liền đi xem, kết quả liền thấy một màn này.
Bên ngoài nhìn vào, hai người kia ôm nhau rất thân mật.
Một nữ sinh rất thân mật nằm ở trong lòng ngực Ngôn Hoài, hắn nhìn không thấy Ngôn Hoài muốn thanh minh, chỉ nhìn được cái ót của cậu.
Cố Tiêu nheo nheo mắt, mới một hồi không thấy người liền xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy.
Nữ sinh có mưu đồ bất chính kia là người ngày hôm qua cùng Ngôn Hoài xem phim, còn đi sờ người Ngôn Hoài?
Cố Tiêu bỗng nhiên nhớ lại WeChat lúc giữa trưa, tên tài khoản cùng người trước mặt là một.
Như thế nào ở chỗ này lại có thể gặp được cô?
A!
Cố Tiêu đi đến trước mặt Ngôn Hoài, người kia so với hắn lùn hơn một ít, ngửa đầu nhìn hắn.
Ngôn Hoài rõ ràng cảm giác được Cố Tiêu sinh khí, nhấp môi, sắc mặt âm trầm nhìn Lý Du, "Còn không buông ra sao?"
Lý Du không tình nguyện nghiêng đầu, đây chẳng phải là"Biểu ca" Ngôn Hoài sao, "Biểu ca" nhìn ánh mắt của cô hơi sợ, giống như cô lại muốn tiếp tục dính ở trên người Ngôn Hoài, "Biểu ca" chắc chắn sẽ đem cô ném