18/01/2021
Edit: Nhật Nhật
...
Chương 17
Quá sáu giờ chiều, Mạc Tụng đau khổ chui ra khỏi game. Anh ta lại phải tiếp tục chờ đợi thêm sáu tiếng đồng hồ dài đằng đằng nữa mới có thể vào trò chơi chơi tiếp.
Trò chơi ăn ngon ghê... À nhầm, bánh bao trắng chơi vui ghê...
"..."
Anh ta bịt tai trộm chuông, đưa tay lau khóe miệng một cái, Mạc Tụng theo thòi quen mò lấy lọ kẹo hoa quả để trên bàn.
Kẹo hoa quả được đựng trong một cái hũ thủy tinh trong suốt, bên trong vẫn còn hơn nửa hũ kẹo, với đủ loại màu sắc. Loại kẹo hoa quả này là sản phẩm của Viện nghiên cứu Đế quốc, có tác dụng nhất định với việc giải phóng áp lực tinh thần và triệu chứng gien đứt gãy. Vì nguyên nhân này, giá của một hũ kẹo vô cùng đắt đỏ, một viên đã có giá 100 tinh tệ rồi, rất ít người mua được nguyên cả hũ. Nhưng kể cả như vậy, người dân vũ trụ kiểu gì cũng sẽ mua mấy viên để trong người, chuẩn bị trước cho mọi tình huống.
Thường ngày chơi game xong, Mạc Tụng đều sẽ ăn một viên, để cảm xúc tiêu cực trong lòng vất vả lắm mới giảm bớt trở nên bình lặng. Trong suy nghĩ của y, làm như vậy có thể khiến y duy trì trạng thái tốt lâu hơn. So với "Những người cùng chung phòng bệnh" phát hiện chứng đứt gãy gien cùng lúc với y, tốc độ bệnh tình chuyển biến xấu của Mạc Tụng quả thực là chậm hơn một chút. Đây cũng là nguyên nhân mà y vẫn duy trì thói quen này.
Nhưng hôm nay, trong miệng Mạc Tụng ngậm kẹo vị cam yêu thích của mình, lông mày lại từ từ nhíu lại. Mùi vị này... Ngọt quá, ngấy kinh, cứ có cảm giác như ăn nhựa vậy, không phải quảng cáo nói phương pháp làm ra kẹp hoa quả này chính là công thức cổ từ thời kỳ văn minh Trái Đất à? Còn cho thêm nước chanh tự nhiên chất lượng cao, kết quả lại như này là sao?
Ăn còn không ngon bằng bánh bao chay trong game nữa!
Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng tốt xấu gì viên kẹo này cũng có giá 100 tinh tệ, Mạc Tụng nhịn cảm giác ngán ngấy ở cổ họng, nhai nát viên kẹo rồi nuốt xuống. Y nhớ lại cảm giác sảng khoái ở trong game trước đó, nghĩ một chút rồi quyết định lên trang web TaoTao tìm xem có cửa hàng nào bán bánh bao trắng không.
Có.
Màu trắng, hình bán nguyệt cong cong, dáng vẻ không khác lắm với bánh bao mà y ăn ở trong game. Mạc Tụng lướt xuống phần bình luận xem review mới phát hiện, bên trong có không ít đánh giá kém, thời gian đăng đều là trong ngày hôm nay.
"Phì phì phì! Này mà gọi là bánh bao trắng cái gì? Gọi là cục đá trắng nghe còn tạm được! Cứng như đinh, cắn một cái mà suýt chút nữa làm mẻ luôn răng của ông đây!"
"Cái thứ vàng mã gì vậy! Tôi cố ý hâm nóng lại rồi mới ăn, thế mà vừa mở nắp vung, bánh bên trong đã biến thành bột phấn! [Hình ảnh]"
Hình mình họa đính kèm là một đĩa bột phấn màu trắng xám.
"Hu hu hu, đây không phải bánh bao trắng! Bánh bao trắng rõ ràng là càng ăn càng ngon mà, sao có thể có cái vị này được! Thanh xuân của tôi! !"
"Quả nhiên, tôi không nên ôm mong đợi quá lớn vào thức ăn trong thực tế. Đánh giá kém đánh giá kém! ! !"
Mà dưới mỗi một bình luận đánh giá kém kia, đều thấy người bán xuất hiện, tủi thân nhắn lại: "Xin chào mọi người, cửa tiệm của chúng tôi đã liên tục mười năm được bình chọn là nhà hàng được hoan nghênh nhất trên TaoTao, tất cả các món ăn đều được đầu bếp cẩn thận chế biến, không thế có chuyện ăn không ngon được. Nếu nó, nhất định là vì mọi người đang nằm mơ!"
Sau đó chính là cảnh tượng người mua người bán há họng xỉa xói nhau, tranh cãi ầm ĩ, vô cùng hỗn loạn.
Nhìn lại, Mạc Tụng mới chợt nhận ra, những người mua này phỏng chừng đều giống như y, ở trong "Vùng đất điền viên" ăn bánh bao thấy chưa đã nghiền, thì thế lên web TaoTao tìm nhà hàng ăn. Xem tình huống này, có vẻ bánh bao của tiệm kia ăn không ngon thật, không nên mua.
Do dự đắn đo mãi, Mạc Tụng quyết định từ bỏ. Đồng thời trong lòng y cũng dâng lên một suy nghĩ, không thể nén lại được, món ngon trong game, thực sự có tồn tại sao... Hay là nói, đồ ăn ngon như vậy, cũng chỉ là ảo tưởng của bản thân người thiết kế?
Nếu như là vế sau, vậy y hi vọng, tác giả thiết kế game có thể tưởng tượng nhiều một chút, sau đó trong cửa hàng của trưởng thôn sẽ có thêm càng nhiều món ngon!
Không kiếm được bánh bao để ăn, kẹo hoa quả giúp nâng cao tinh thần vào miệng cũng thấy chán ngấy, vậy thì chỉ có thể gửi gắm nhiệt tình vào việc review giới thiệu game thôi.
Chạy vào nhà tắm, rửa mặt qua loa một chút, Mạc Tụng mới trèo lên diễn đàn giao lưu của giải thi đấu thiết kế game giả lập, nghĩ một chút, lập ra topic tên là "Tháng ngày trồng trọt canh tác trong Vùng đất điền viên".
Y dùng giọng điệu thoải mái khôi hài như một người chơi bình thường, viết lại toàn bộ những trải nghiệm mà bản thân mình có được trong suốt mười hai tiếng đồng hồ chơi game. Ngay cả chuyện siêu 囧 như ban đầu không cẩn thận làm sai nhiệm vụ, lãng phí rất nhiều thời gian vào việc đào hố cũng nhắc tới. Bây giờ nghĩ lại, thực ra cũng rất vui.
Không chỉ dùng văn tự để kể, Mạc Tụng còn đính kèm rất nhiều hình ảnh chụp lại trong game.
Hình chụp toàn cảnh thôn nhỏ hoang sơ, non xanh nước biếc lúc đầu, thêm một đám người hùng hục làm cỏ, cảnh tượng vô cùng hoành tráng, sau đó đến hình những căn nhà nhỏ lác đác mọc lên, cùng hình bánh bao trắng cầm trên tay, vừa trắng vừa mềm.
Mạc Tụng thậm chí còn réo gọi những người chơi mở được nông cụ vàng vào góp vui, tung ảnh chụp nông cụ xịn xò của mình lên. Màu vàng chói lói kia, khiến dân mạng xem mà không nhịn được, phải nói một câu "Khá lắm"!
"Vùng đất điền viên là game hả? Sao tôi chưa nghe bao giờ nhỉ, xem review có vẻ cũng thú vị đấy..."
"Lầu trên ơi, là game thật đấy, là trò chơi mới được tải lên hôm qua. Nói thật, nếu chỉ xem giới thiệu tóm tắt của nó, tôi còn lâu mới ấn vào, nhưng mà nghe chủ post nói, tôi có cảm giác mình đã bỏ lỡ một trò chơi siêu hay QAQ!"
"Ha ha ha ha! Biết ngay là anh trai Mì Gấu Đỏ sẽ không nhịn được, lên diễn đàn giới thiệu trò chơi này mà! Khà khà khà, để tôi thêm cho topic này tí lửa nhá, để mọi người nhìn thấy lúa mì mà tôi vất vả khổ sở trồng ra, còn cố ý nạp tiền mua phân bón, bón cho chúng nó. Hạt lúa mì trồng được, vừa to lại vừa thơm, ngửi mà sướng hết cả người! Tôi còn không nỡ bán chúng nó đi cơ, hu hu hu... [Hình ảnh]"
Đáng tiếc, nếu không bán lúa mì đi, cậu ta sẽ không kiếm được tiền đồng, không có tiền đồng thì sẽ không mua được bánh bao thơm thơm cùng hạt giống cho lần trồng trọt tiếp theo. Mạc Tụng ở trong lòng yên lặng bổ sung thêm mấy lời đối phương chưa nói hết, trên mặt là nụ cười khổ hết sức đồng cảm.
Ai mà chả thế!
Có một thì ắt có hai, sau khi người chơi đầu tiên ló đầu ra, liên tiếp có ảnh cùng đoạn clip trong game được tung lên. Rõ ràng chỉ là một game cực kỳ ít người, có nhõn 500 game thủ, vậy mà chỉ trong mấy phút ngắn ngủi topic đã có đến mấy nghìn lượt bình luận. Bên cạnh tên topic cũng có thêm một nhãn dán nhỏ màu đo đỏ.
"Giải thi đấu thiết kế game giả lập" là giải đấu đang rất hot, số người hoạt động trên diễn đàn lên đến hàng trăm triệu, topic mới hot này rất nhanh đã được những dân mạng khác khai quật ra. Là người ai chả có lòng hiếu kỳ, huống chi là nhân dân vũ trụ ngày ngày ngâm mình trên mạng.
"Vùng đất điền viên", "Trồng trọt", đây đều là những danh từ hết sức mới mẻ với mọi người, căn cứ vào suy nghĩ có náo nhiệt không thể không hóng hớt, càng ngày càng có nhiều người lội vào topic này. Nhưng, mặc dù có người cảm thấy tò mò vơi trò chơi, thì phần nhiều vẫn là thấy miêu tả trong bài viết quá khoa trương.
"Chủ post có nghiêm túc không thế? Một game được thiết kế bằng thiết bị giả lập cấp E, đồ họa thô ráp, độ chân thực cũng chỉ có 75% thì chơi vui được đến đâu? Còn cả nhà ở trong hình nữa, trông chả khác gì đồ chơi trẻ con, người chui lọt vào bên trong được hả? Còn cái lúa mì kia, hành tinh nông nghiệp thì không phải đâu đâu cũng có, nhưng anh chỉ cần lên TaoTao đặt hàng thôi, năm phút là ship đến tận mồm, việc gì mà phải vào game tự trồng..."
"Đúng thế, lại còn bảo bánh bao trắng ăn siêu ngon nữa chứ, ha ha ha, làm tôi cười chết. Ai mà không biết cái món này, cứng như cục gạch, ném chó chó chết, mấy người có thể ăn được, thật sự quá dũng cảm!"
"Chủ post nói đi, người thiết kế trò chơi cho ông bao nhiêu tiền, mà có thể khiến ông hạ quyết tâm, thổi phồng một cái trò chơi rách nát đến mức trên trời dưới đất không đâu có như vậy? Nói trò này chơi vui, kiểu gì tôi cũng không tin. Bộ nó chơi vui được như mấy game chế tác lớn là "Xưng bá vũ trụ" với "Đại chiến ngoài hành tinh" à? Hai game kia còn có thể giúp chúng ta giảm bớt triệu chứng đứt gãy gien, nó có thể không? Đừng chơi nhiều quá, để đến lúc cơ thể suy nhược là không ổn đâu."
"Đúng thế đấy, phải biết nghĩ cho cái mạng nhỏ của mình chứ, chơi mấy game đứng đầu là được rồi!"
"Mấy ông có phát hiện ra không, người chơi game này ai cũng nạp tiền kìa. Cho dù mỗi người chỉ bỏ ra 10 tinh tệ, thì năm trăm người cũng đã là 5000 tinh tệ rồi, người thiết kế trò chơi này kiếm lời dữ luôn! Tôi thấy đau lòng thay cho ví tiền của mấy người họ, có tiền để lại mà mua kẹo nâng cao tinh thần, hay là mua mấy món vũ khí trong game hàng đầu không ngon hơn sao?"
"Trời ạ, thật thế à? Đau lòng +1!"
...
Mạc Tung thấy trong topic của mình đột nhiên xuất hiện một loạt phỏng đoán trái chiều, còn có suy đoán ác ý về người thiết kế game thì sắc mặt lập tức xấu đi. Xuất phát điểm của y là muốn đề cử game nông trại giả lập này mọi người, lại không ngờ được, phần lớn phản hồi đều tỏ ra nghi ngờ. Nói tốt cho trò chơi này, chỉ có mấy trăm người đã đăng nhập được vào, so với số lượng người chơi khác trên diễn đàn, chênh lệch vô cùng lớn.
Phát hiện này khiến y cảm thấy có chút bất lực, người chơi ít, tạm thời là một nan đề khó giải. Trừ khi người thiết kế game lập tức nâng cấp thiết bị giả lập lên cấp cao nhất, khiến tất cả những người ôm hoài nghi có thể đi vào, nếu không những lời này sẽ vĩnh viễn không biến mất...
Nhưng mà người thiết kế ngay từ đầu chỉ dùng thiết bị cấp E, này đã đủ chứng minh tài chính của đối phương eo hẹp, trong tay chẳng có mấy tiền.
Hừ! Chờ đó mà xem, sớm muộn gì trò chơi này cũng tỏa ra sức hấp dẫn độc nhất vô nhị của nó, khiến đám người này mê đến độ ngao ngao kêu gào! Chờ đến lúc đó, y đã trở thành địa chủ, ruộng đất mênh mông, mấy người các ngươi muốn ăn banh bao trắng xả láng, có khi còn phải nhờ ông đây tiếp tế ấy chứ!
Ở trong lòng đề ra cho bản thân một mục tiêu thật lớn, Mạc Tụng hừ lạnh một tiếng, bình tĩnh out khỏi diễn đàn, quyết định tạm thời không để ý đến mấy bình luận đáng ghét kia. Chờ lần sau vào game, y nhất định sẽ quay lại một đoạn clip càng thú vị hơn, sau đó đăng lên, khiến người người nhà nhà phải kinh ngạc.
Nhưng Mạc Tụng không biết, ngay khi làn sóng chất vấn lên cao nhất, có không ít người vì tò mò, vào trang chủ của giải thi đấu, tìm tên trò chơi rồi ấn vào, thành khẩn kêu gọi người thiết kế nhanh nhanh nâng cấp thiết bị giả lập lên cấp D. Bọn họ cũng muốn thử chơi game nông trại trong truyền thuyết này một tí.
Cũng cùng lúc đó, Hùng Tịch lập một nhóm chat, kéo Mạc Trúc cùng Quý Anh Kỳ vào. Sau khi ba người đã tụ chung một chỗ, anh ta bắt đầu điên cuồng spam ảnh chụp trong game của mình.
"Chiều hôm nay, tôi cuối cùng cũng dựng xong nhà tranh của mình rồi, trước nhà còn có chín khối đất ruộng, trồng lúa mì với ngô. Tôi nói các ông nghe ngày, bọn nó kết trái thực sự rất đẹp, còn siêu thơm, y như một tác phẩm nghệ thuật vậy!"
"Rồi còn cả bánh bao trắng nữa, thơm lắm, hai tiếng ăn một cái. Tôi ăn một phát mười cái luôn, thực sự quá ngon. Chờ lần tới đăng nhập, tôi nhất định phải ăn thêm mười cái nữa!"
"Tôi còn gặp được cậu Bạch trong game nữa, cậu ấy với một người chơi khác tên [Yêu Tinh], chắc chính là người vào game sớm nhất, tiến độ nhiệm vụ so với bọn tôi thì nhanh hơn. Với lại cậu Bạch cũng biết nhiều lắm, có gì không biết tới hỏi, cậu ấy đều nói cách giải quyết cho tôi. Dựa theo cách cậu ấy nói mà canh tác, không cần dùng phân bón hay nước suối thần kỳ, cây trồng của tôi cũng lớn nhanh hơn người khác!"
"Bờ la bờ la... Bô lô bô lô..."
Hùng Tịch nói thao thao bất tuyệt không ngừng mồm, hoàn toàn không thể ý trong nhóm chỉ có mình mình đang độc thoại. Một lúc lâu sau, Mạc Trúc mới đánh gãy anh ta: "Ông nói mấy cái này với bọn tôi để làm gì, bọn tôi có chơi được đâu! Có thời gian nói mấy cái này mới bọn tôi, còn không bằng đi tìm cậu Bạch hỏi thăm, coi đến bao giờ cậu ấy mới tăng tiêu chuẩn đăng nhập vào game!"
Hùng Tịch ngẫm thấy cũng đúng, bèn ném lại một câu "Tôi đi hỏi thử xem", rồi chạy đi tìm Bạch Lê.
Bạch Lê rất nhanh đã nhận được tin nhắn của Hùng Tịch, nghĩ đối phương là nhân viên của công ty cung cấp thiết bị, hỏi như vậy chắc là đang khảo sát nhu cầu khách hàng thôi, vì thế bèn dứt khoát trả lời: "Nếu không có chuyện gì đột xuất, tôi định tháng sau sẽ nâng cấp thiết bị lên cấp D."
Còn lâu nữa mới đến tháng sau, nhưng điều này cũng không trở ngại gì đến việc Hùng Tịch gửi ảnh chụp màn hình đoạn nói chuyện của anh ta với Bạch Lê lên nhóm chat.
Mạc Trúc: ! ! !
Quý Anh Kỳ: ! ! ! ! !
Hai người cùng nhau nói: Tầm này không có anh em gì hết, bọn tôi đi luyện tốc độ tay đây, cố gắng tháng sau cướp được một suất vào game!
---o0o---
Chương 18
"Thực ra, cái này cũng không trách được mày, là tại tao không cẩn thận làm mày giật mình, Chí Tôn đừng buồn nha, chúng ta đi ăn tối nào." Bạch Lê bất đắc dĩ nhìn Chí Tôn đang quay lưng chổng mông về phía mình, nhẹ giọng dỗ dành.
Hôm nay cậu cũng mới biết, hóa ra mèo cũng có thể có một trái tim thủy tinh. Nó sẽ không gầm gừ khóc lóc với cậu, mà chỉ tủi thân úp mặt vào góc tường, đỉnh đầu như có một đám mây đen vần vũ, cả người ủ rũ thê lương.
Nói đi cũng phải nói lại, Chí Tôn rơi vào trạng thái này khiến Bạch Lê cực kỳ đau lòng, còn nghiêm túc kiểm điểm lại bản thân mình, thề sau này sẽ không bất thình lình hôn nó nữa!
Chí Tôn vẫn không nhúc nhích.
Bạch Lê không tiếng