"Không thể nào, rõ ràng tôi mang tới một còn vịt vàng cùng một con vịt thường, dựa vào đâu mà bà nói số lượng tôi mang tới không đúng?!" [Diệu thủ không không] là một thanh niên, tuổi đâu đó trên dưới hai mươi lăm, lớn lên có chút đẹp trai, lúc này lại vì số lượng vịt và điểm tích lũy mà tranh cãi ầm ĩ cùng NPC chủ trại vịt.
Chủ trại vịt ở thôn họ là một chú trung niên khôi ngô, vóc dáng cao hơn [Diệu thủ không không] cả một cái đầu, lúc trừng mắt nhìn sang sẽ khiến người ta không nhịn được run sợ trong lòng.
Dưới cái nhìn của NPC, [Diệu thủ không không] rõ ràng là đang ngụy biện, một con vịt đen, thêm một con xanh lá, hiển nhiên chỉ có thể tính là một con, tên này lại không ngượng mồm mà nói là bảy con. Thanh niên bây giờ, cả cộng trừ nhân chia đơn giản cũng không biết!
"Tôi nói không đúng là không đúng, tôi là chủ trại vịt hay cậu là chủ trại vịt hả!" Ông chủ trừng mắt lên, vươn bàn tay to như quạt hương bồ xua [Diệu thủ không không] sang một bên, "Không có việc gì thì đừng đứng chắn wor phía trước, không thấy còn có người đang xếp hàng chờ ở đằng sau à?"
Không còn [Diệu thủ không không] cản đằng trước, những người chơi khác lần lượt tiến lên, giao vịt nhận điểm. Rõ ràng là một quá trình cần tính toán trao đổi, nhưng ông chủ trại vịt lại như một cái máy tính độ chính xác cao, chỉ trong ngắn ngủi có mười mấy giây là xử ly xong tất cả người chơi đến nộp vịt.
[Bạch Khanh Ninh] lẫn trong đám người, nhận được điểm thưởng của vòng này.
Mà [Diệu thủ không không] bị xua sang bên cạnh, một chốc thì nhìn đám vịt đang chạy loạn đầy sân, một chốc lại không thể tin ngẩng đầu nhìn về phía ông chủ trại vịt, muốn tìm được một chút chột dạ từ trên mặt của đối phương.
Nhưng mà không có, một chút cũng không có
Mà kể cả có thế, hắn vẫn không tin, số lượng vịt mình nộp lên bị sai. Vậy chỉ có một khả năng, đó chính là con vịt mình vất vả bắt được, bị ông chủ trại này ỉm đi!
Được lắm, lão chủ trại bất lượng này, rõ ràng bản thân muốn tay không lấy vịt, lại còn đổ cho hắn bắt nhầm. Cố tình tịch thu số vịt bắt sai đó, không chịu trả cho hắn, khiến hắn muốn tìm người đứng ra phân xử cũng không có chứng cứ.
Giờ phút này, người vô lý gặp được người càng "Không nói lý lẽ" hơn, khiến [Diệu thủ không không] lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác uất ức khi chơi game.
Nhưng hắn còn cách nào nữa chứ, không có biện pháp, chỉ có thể tiếp tục đi bắt vịt đàng hoàng, nộp lên số lượng mà ông chủ trại yêu cầu.
Khó khăn lắm, tâm trạng của [Diệu thủ không không] mới bình ổn lại, xua đi nỗi ấm ức tức giận trong lòng, nhưng sự việc phát sinh trong mấy vòng chơi kế tiếp lại lần lượt khiêu chiến ranh giới cuối cùng của hắn.
Ba con vịt, thành công nhận được điểm tích lũy.
Bảy con vịt, sai số lượng, không có điểm.
Chín con vịt, sai số lượng, không có điểm.
Bốn con vịt, thành công nhận được điểm tích lũy.
Tám con vịt, sai số lượng, không có điểm.
Có một số việc, không phải cứ chọn nhường nhịn là có thể bỏ qua, lần thứ tư nhận được thông báo nộp sai số vịt, [Diệu thủ không không] rốt cuộc suy sụp hoàn toàn, hắn gào lớn một tiếng, lôi kéo ông chủ trại vịt, kiên quyết đòi đối phương phải đưa ra cho mình một lời giải thích hợp lý.
"Ông đây là có ý gì hả, dưới năm con vịt thì đều bình thường thông qua, trên năm con một cái thì đều nói tôi nộp sai số lượng, hay ông thấy nhiều thì không nhịn được, muốn ăn không? Ông đừng có tưởng mình là chủ trại vịt thì tôi không dám nói gì ông nhé, tôi nói cho ông biết, tôi sẽ đi báo cáo ông, hôm nay mà ông không cho tôi một lời giải thích, tôi sẽ tìm Lê Lê đến xử lý ông đấy, ông có tin không?!"
Ông chủ trại vịt cũng không biết "Lê Lê" là ai, ông chỉ là một NPC hoạt động thường thường không có gì lạ thôi.
[Diệu thủ không không] thấy oan ức, ông ta còn thấy mình oan hơn đây! Rõ ràng bản thân đang nghiêm túc làm việc, lại hết lần này đến lần khác bị cùng một người chỉ trích là làm trò sau lưng, bị tạt nước bẩn lên người như vậy, là ai thì cũng thấy không vui vẻ nổi.
Đúng lúc lượt đấu lần này đã kết thúc, người chơi có thể tự thoát khỏi bản đồ hoạt động, cũng có thể chọn ở lại đây thêm mười phút, chờ hệ thống đưa ra ngoài. Nếu tên người chơi này lôi kéo ông nhất định đòi phải cho hắn một lý do, vậy ông sẽ cẩn thận nói tỉ mỉ cho hắn biết!
"Anh muốn một lý do phải không? Vậy tôi sẽ nói cho anh biết." Ông chủ trại vịt hất cái tay đang túm áo mình của [Diệu thủ không không] ra, trầm giọng nói, "Tôi không biết anh bắt vịt như thế nào, nhưng tôi tuyệt đối không tính sai. Mấy lần thất bại kia, lần đầu tiên, sáu con vịt anh nộp cho tôi có một con; lần thứ hai, bảy con vịt, anh không nộp tôi con nào; lần thứ ba, chín con vịt, anh nộp hai con; lần cuối cùng, tám con vịt, anh nộp tôi có một con. Tôi còn đang định hỏi ý anh là sao đây, không muốn giúp tôi bắt vịt thì cứ nói, đừng có ở đó gây rối!"
"Sao có chuyện đó được, từ đầu đến cuối tôi luôn làm theo lời ông nói để nộp vịt mà!" [Diệu thủ không không] càng cảm thấy ông chủ này đang gạt mình, bèn học theo bộ dạng của đối phương dùng ngón tay đếm, "Lần đầu tiên, tôi nộp cho ông một con vịt thường một còn vịt vàng; lần thứ hai, tôi nộp một con đen một con vàng cho ông; lần thứ ba, tôi nộp hai con đen một con vàng; lần cuối cùng, tôi nộp ba con bình thường với con vịt vàng cho ông còn gì. Đúng bằng số lượng ông báo ra, sai ở đâu? Rõ ràng là tự ông tính sai, còn không chịu nhận!"
Ngụy biện, rõ ràng là đang ngụy biện! Ông chủ trại vịt tức nổ đom đóm mắt, lớn tiếng nói: "Anh nộp vịt vàng hồi nào, rõ ràng là lần nào cũng xách một con vịt xanh lá tới, có được không, anh muốn ám chỉ cái gì hả? Tôi nói cho anh biết, tôi là vợ tôi tình cảm sắc son, người khác muốn chen nửa bước chân vào cũng không được! Hay là nói anh không phân biệt được đâu là xanh đâu là vàng, mù màu à??"
[Diệu thủ không không]: "..."
Người chơi đang thích thú vây xem xung quanh: "..."
Phải nói thật, ông chủ trại vịt này biết lắm thật!
Mặc dù chủ trại vịt đã thu toàn bộ số vịt được nộp lên rồi, những lời giải thích này của ông ta cũng xem như là có lý có bằng chứng, còn phù hợp với quan điểm của bản thân. Lại nhìn nét mặt đối phương, sắc mặt tự nhiên, ánh mắt
cũng không liếc ngang liếc dọc, còn có chút oan ức nhàn nhạt, không giống như đang nói láo.
Ở đây, ngoài [Diệu thủ không không] ra, những người chơi khác đều nghiêng về phía ông chủ trại vịt, ném cho đối phương một ánh mắt đồng tình.
Ông chủ khổ khổ, ông chủ khóc khóc!
[Diệu thủ không không] bối rối, bối rối toàn tập, hắn nghĩ kiểu gì cũng không nghĩ ra, đáp án mà mình chờ lại là thế này. Điều này khiến hắn bắt đầu vô thức tự nghi ngờ bản thân, lẽ nào là do hắn hoa mắt thật, hoặc là đột nhiên mắc chứng mù màu, không phân biệt được xanh với vàng?
Không thể thế được...
Nhìn tiền vàng cố lý lấy ra trên tay, [Diệu thủ không không] rơi vào trầm tư.
Nhìn xanh lá thành vàng, cái này mà kể ra thì ai nghe cũng phải thốt lên một câu "Không thể" đi.
Những người chơi khác xung quanh bàn tán rôm rả bằng tông giọng mà họ nghĩ là [Diệu thủ không không] không nghe được.
"Người anh em này cũng thảm thật, có tới bốn lần không nhận được điểm cơ à? Một lượt đấu cũng được mấy vòng đâu..."
"Nhưng mà chuyện này thật sự cũng hơi kỳ, có hai lần tôi xếp sau người anh em này không xa, thấy trong tay hắn đúng là đang cầm vịt vàng, nhưng ông chủ lại nói, đó là vịt màu xanh lá, rốt cuộc trong hai người họ, ai mới là người mù màu?"
"Ai mù màu mà còn phải hỏi à? Nếu là ông chủ, vậy những người khác bên kia sao không bị sai? Theo tôi thấy á, vấn đề chỉ xuất hiện trên người chú em này, đừng nói là vịt của hắn bị người khác âm thầm động tay nhá?"
"Ừm... Rất có thể là vậy, trong chúng ta có người cố ý nhuộm vịt xanh thành vịt vàng, sau đó lại khiến chú em kia bắt nhầm con vịt đã bị nhuộm màu, mục đích là để đối phương không lấy được điểm nhỉ? Nhưng chỉ có bốn lần không được điểm, cùng lắm cũng chỉ độ mấy chục đến hơn trăm điểm là cùng, so với tổng điểm kiếm được trong ba ngày hoạt động thì chừng đó chả đáng là bao, có cần thiết không?"
"Í? Tôi mới rồi còn đang nghĩ xem sao chú em này trông quen mắt thế, hóa ra là hắn à! Mấy ông không biết chứ, lần nộp vịt cuối cùng, tôi tận mắt thấy trên mông con vịt vàng mà hắn cầm lòi ra mấy cọng lông xanh, xanh biếc luôn, tôi chắc chắn mình không nhìn nhầm đâu. So với màu vàng kim trên người nó, tôi bây giờ càng thêm khẳng định, màu xanh lá mới là màu sắc vốn có của nó, xem là chú em này thật sự bị người ta giở trò sau lưng rồi, chậc chậc, ai mà nghịch ngợm dữ vậy..."
Vấn đề này có thể nói là nghịch ngợm được là, người đâm sau lưng hắn thực sự quá độc ác! [Diệu thủ không không] chỉ cảm thấy lúc này mình chính là một thùng thuốc súng đang chờ phát nổ, chỉ cần thêm mấy đốm lửa nhỏ là sẽ nổ tung.
Nhưng hắn nghĩ tới nghĩ lui, một tháng vừa rồi, hình như mình đắc tội không ít người trong thôn, muốn tìm ra "Hung thủ" thực sự trong những người này có hơi khó khăn. Hơn nữa... Nếu đây đúng là tới trả thù, vậy hắn cũng không có lý do gì để chỉ trích người ta.
Sự thực chứng minh, không thể cùng lúc đắc tội với quá nhiều người, đến lúc gặp chuyện như hôm nay cũng không mò ra được, rốt cuộc là ai hại mình.
Nhìn [Diệu thủ không không] "Héo" bằng tốc độ mà mắt thường cũng thấy được, sắc mặt cũng trở nên xanh le xanh lét, [Bạch Khanh Ninh] chỉ cảm thấy trong lòng sảng khoái, sự ấm ức đọng lại bao ngày nay cũng xem như hoàn toàn tiêu tán.
Y "Đưa" vịt cho [Diệu thủ không không] rất cẩn thận, mỗi lần đều phải thay một bộ quần áo mới, cách "Đưa" vịt cũng mỗi lần một khác, cho dù sau này [Diệu thủ không không] có nhớ lại, phát hiện có kẻ kha nghi xuất hiện bên cạnh mình, cũng tuyệt đối không thể ngờ, bốn người kia lại là cùng một người, ha ha!
Trước đó có người chơi hỏi có cần thiết nhằm vào đối phương đến mức này hay không, [Bạch Khanh Ninh] lòng nói đương nhiên rồi! Tuy chỉ khiến [Diệu thủ không không] tổn thất hơn trăm điểm, nhưng tốt xấu gì y cũng coi như được xả giận, từ nay về sau, khi nghĩ đến những ngày tháng nhà mình vị trộm đồ ăn, y cũng không cần tức đến nghiến răng nghiến lợi nữa.
Y tuy không phải kiểu người có thù phải báo ngay lập tức, nhưng trình độ thù dai của y vẫn rất cao đấy. Trải qua việc ngày hôm nay, ân oán của y và vị hàng xóm này xem như đã được giải quyết ~
Về phần mấy cọng lông xanh trên mông vịt mà một người chơi khác nhắc đến... [Bạch Khanh Ninh] lặng lẽ rụt cổ một cái, việc này cũng tại y, không ngờ thuốc nhuộm vàng dùng tốn vậy, lúc bôi đến con cuối cùng thì cạn đáy, thiếu chút nữa đã không nhuộm đủ cả người vịt.
May mắn may mắn, chỉ còn mấy cong lông không được nhuộm. Tên [Diệu thủ không không] này mắt cũng đặt trên đỉnh đầu, sơ hở lớn vậy mà cũng không phát hiện ra, lần cuối không lấy được điểm cũng phải tránh chính bản thân mình, hừ!
Cuối cùng, chuyện này hạ màn bằng việc bị đám người chơi hóng trò vui không sợ lớn chuyện lôi lên diễn đàn. Người chơi những thôn khác tuy cũng rất muốn tham gia thảo luận cùng, những chuyện quan trọng nhất trước mắt vẫn là đi trải nghiệm phiên bản bắt vịt cá nhân.
Không cần biết là vào bản đồ bắt vịt phiên bản "Hành trình vũ trụ" hay là "Sóng âm chiến thắng", đầu tiên người chơi đều sẽ nhận được thông báo từ hệ thống, hỏi bọn họ có đồng ý cho "Vùng đất điền viên" chọn ngẫu nhiên phát sóng trực tiếp quá trình chơi của mình không.