02/05/2022
Edit: Nhật Nhật
Có một tin cần thông báo thế này, sang tuần tôi vừa đi làm lại vừa đi học thêm nữa, đi từ sáng đến tối luôn, nghỉ đúng ngày chủ nhật, chắc lịch đăng truyện không đều như bây giờ được đâu, tầm đấy mà trúng mấy chương dài thòng thì chắc tuần tôi đăng được 2 chương là hết cỡ. Beta bằng điện thoại nên nhiều lỗi lắm (vốn tôi làm bình thường đã nhiều lỗi rồi) nên mọi người có thấy chương nào kinh dị quá (ví dụ như chương này) thì comment lỗi lại cho tôi nhé, rảnh tôi ngồi sửa sau.
...
Chương 115
[A Tể] là một trong số những người chơi có mặt ở cửa thôn hóng hớt xem trò vui ngày hôm qua, đồng thời, hắn cũng nhờ quen biết với một người chơi có xe mà được đi lên đạp vài vòng. Đi mấy lượt, động tác đạp xe của hắn càng lúc càng nhuần nhuyễn, cũng tự tin rằng, chỉ cần để hắn tập thêm mấy lượt nữa là đảm bảo có thể đi xe thành thạo luôn.
Nhưng hắn thấy mình đi được hòm hòm rồi thì thôi, không quấn lấy bạn mình tiếp tục đi xe nữa, trái lại ở bên cạnh quan sát quá trình tập luyện của những người khác.
Không giống với những người đơn thuần đến để xem trò vui khác. Tư duy [A Tể] tương đối nhanh nhạy, trong lúc đứng xem những người chơi khác tập đi xe, trong đầu hắn đã bắt đầu nghĩ đến những chuyện khác rồi.
Sau khi nhìn kỹ cấu tạo của xe đạp, hắn lại cảm thấy hiếu kỳ, chẳng lẽ xe đạp chỉ có một loại như này thôi sao, thế là hắn lên mạng vũ trụ, tìm kiếm những tư liệu lưu giữ lại từ thời Trái Đất cổ.
Sau đó, hắn không chỉ thấy được đủ loại kiểu dáng xe đạp độc đáo, mà còn phát hiện ra một thứ vô cùng thần kỳ, cũng chính là "Bánh xe phụ trợ" mà hắn muốn mời chào hôm nay.
Đó là hai bánh xe nhỏ, chỉ cần gắn cố định là phần bánh sau xe là có thể giúp xe đạp giữ thăng bằng. Nghe đâu, dùng bánh xe phụ trợ này rồi, cho dù không có người giữ giúp ở phía sau, thì người đi xe có văn vẹo lay lắc thế nào, cũng rất khó bị ngã.
[A Tể] nhìn chằm chằm vào bức hình bánh xe phụ trợ một lúc lâu, trong đầu có một suy nghĩ lớn mật điên cuồng xông lên, sao hắn không thử vào game làm bánh xe phụ trợ này, mang bán cho những người không thể học đạp xe nhỉ? Tin chắc rằng, có sự tồn tại của món thần khí này, ai ai cũng sẽ học đi xe đạp thành công.
Chìa khóa làm giàu chính là đây! [A Tể] tự like cho mình một cái vì ý tưởng tuyệt vời này.
Vốn trong game, kỹ năng sinh hoạt hắn học có nghề mộc, khoảng thời gian này cũng dựa theo bản vẽ kiếm được với tự mình mò làm ra mấy món gia cụ hay đồ trang trí thủ công mỹ nghệ, tạo hình tuy không thể xưng là tinh xảo đẹp mắt, những vẫn phát huy được công năng cần có.
Dựa theo hình ảnh "Bánh xe phụ trợ" tìm được trên mạng, muốn tạo một bản mẫu trong game chắc cũng không quá khó đâu nhỉ?
Nghĩ vậy, hắn lập tức bắt tay vào làm.
[A Tể] bỏ ra cả một buổi tối, bắt đầu từ việc tìm kiếm vật liệu chính yếu, chọn chọn lựa lựa mười mấy lần rốt cuộc cũng tìm được một loại gỗ đủ chắc chắn, sau đó lại tự mình thiết kế bản vẽ, kiểm tra độ lớn của bánh xe, từng chút một làm ra.
Vì không xác định bánh xe phụ trợ này có dùng được hay không, nên hắn cũng không dám làm nhiều, chỉ chế tác tổng cộng ba cái, sáng sớm đã ra ngồi rình ở cửa thôn.
Mới ngồi chưa được bao lâu, hắn đã gặp khách hàng tiềm năng đầu tiên.
"Chỉ thêm hai cái bánh xe nhỏ này, có được thật không đấy? Chú em, đừng nói chú em muốn lừa anh đây nhé?" Một tay [Thích ăn thịt] cầm lấy bánh xe "Bỏ túi" kia, vẻ mặt ngờ vực, ngay cả biểu cảm mừng rỡ ban đầu cũng nhạt đi không ít.
[Thích ăn thịt] hoài nghi không phải không có lý. Do hạn chế về nguyên vật liệu, nên "Bánh xe phụ trợ" từ trong ra ngoài đều làm bằng gỗ, mùi dăm gỗ bên trên vẫn còn chưa tan hết.
Gỗ ấy mà... Trong mắt rất nhiều người đều là một thứ mong manh yếu ớt, thậm chí người nào khỏe một tí còn có thể dùng sức bóp nó thành bột luôn.
Hơn nữa, hai bánh xe gỗ này còn nối với một tấm gỗ, nói thế nào nhỉ, trông kỳ kỳ, cứ như đồ chơi trẻ em, thậm chí khiến người ta không thể tưởng tượng được nên lắp bọn nó vào vị trí vào trên xe đạp.
Sau khi nhìn thấy thành phẩm, [Thích ăn thịt] lập tức thoái lui.
"Đừng mà ông anh, tôi làm sao làm lừa gạt ông anh chứ, tôi là người làm ăn chân chính." [A Tể] kéo người đàn ông đang muốn rời đi lại, nghĩ nghĩ rồi lùi một bước, "Vậy đi, Bánh xe phụ trợ này, tôi đưa anh trước, không thu tiền, để anh dùng thử, thử... Năm phút đi, sau thời gian đó, nếu thấy dùng tốt thì anh hãy mua, có được không?"
Ai mà từ chối được đồ miễn phí chứ?
[Thích ăn thịt] không do dự lâu, lập tức đồng ý.
"Vậy được, tôi dùng thử một chút, đến lúc đó không xài được, tôi không mua, chú em cũng đừng có ăn vạ chơi xấu đấy!"
"Ông anh yên tâm đi, anh đã không thích thì tôi nhất định sẽ không chèo kéo đâu, nhưng mà, tôi rất có lòng tin với sản phẩm của mình, chúng ta thử luôn đi!"
[A Tể] vỗ ngực "Bùm bụp", đóng quầy hàng, cầm theo một cái "Bánh xe phụ trợ" trong đó đi theo sau [Thích ăn thịt], tới bãi đất trống mọi người tập xe hôm qua.
Chờ [Thích ăn thịt] lấy xe đạp từ trong ba lô ra, [A Tể] lập tức chủ động ngồi xổm xuống, bắt đầu lắp thêm "Bánh xe phụ trợ" vào. Không biết là hắn làm thế nào, hai ba phát đã lắp bánh xe phụ vào hai bên trái phải bánh sau xe. Ba bánh xe, một lớn hai nhỏ tạo thành thế đứng vững chắc.
"Hê, trông được đấy nhỉ!" [Thích ăn thịt] ngắm nghía động tác của [A Tể], bàn tay đang giữ ghi đông xe thả lỏng ra, phát hiện xe đạp không đổ nghiêng đổ ngả, thì lập tức biết, tác dụng của hai bánh xe vừa thêm vào kia.
"Khà khà, đương nhiên rồi! Ông anh, anh đi thử xem, xem đã ổn chưa, chưa được thì cứ nói với tôi, tôi chỉnh lại giúp anh." [A Tể] làm một động tác "Mời".
[Thích ăn thịt] không phải người nhát gan, ngày hôm qua ngã N lần cũng không làm giảm nhiệt tình học tập của y, sau khi biết "Bánh xe phụ trợ" đã lắp xong, y lập tức học tập động tác của Văn Tinh Diệu hôm qua, ngồi lên xe, sau đó căng mặt, cẩn thận đạp pê đan.
Bánh xe lăn về phía trước, tiếng xích trượt quen thuộc vang lên, y còn nghe được tiếng chuyển động của một loại bánh xe khác. Sau đó ngồi trên xe, cẩn thận cảm nhận, lúc này xe giống như có người đỡ ở đằng sau, vô cùng vững vàng, nhưng hôm nay y không nhờ ai đến giúp, vì thế chỉ có thể giải thích là, "Bánh xe phụ trợ" thật sự rất hữu ích!
Quả thực chính là thần khí giúp xe bảo trì cân bằng, chả trách lại gọi là "Bánh xe phụ trợ cân bằng"!
Có "Bánh xe phụ trợ" hỗ trợ, [Thích ăn thịt] có cảm giác như mình mọc thêm một đôi cánh vô hình, đi xe thuận lợi đến khó tin, làm y có ảo giác mình đã học được đi xe đạp.
Chờ y tỉnh táo lại, lý trí lập tức nói cho y biết, ngày hôm nay có thể đạp xe dễ dàng thế này, đều nhờ "Bánh xe phụ trợ" giúp đỡ, nếu không có đạo cụ này, y vẫn chỉ là em giai nhỏ thôi.
Năm phút loáng cái đã qua, [Thích ăn thịt] đạp xe tròn hai vòng, lúc trở lại điểm xuất phát, trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười thỏa mãn.
Lần này không cần [A Tể] nhắc, y đã chủ động nói: "Chú em, món này của chú em không tệ đâu! Phải trả bao nhiêu, bánh xe này anh đây mua!"
"Ông anh, chỉ cần 5 kim tệ thôi là anh có thể có được món đạo cụ giúp học đi xe thành công trăm phần trăm này rồi." [A Tể] cười hề hề, nói ra khẩu hiểu quảng cáo đầy mê người.
Tuy cảm thấy 5 kim tệ có hơi đắt đỏ, nhưng nghĩ tới chuyện mình mua đạo cụ này xong, lại len lén luyện tập, sau đó khiến tất cả anh em bạn bè kinh ngạc, [Thích ăn thịt] lại cảm thấy tiền này bỏ ra vẫn đáng.
Vì thế một tay giao tiền, một tay giao hàng, hai người vui vẻ đạt thành thỏa thuận.
Có kinh nghiệm đầu tiên, [A Tể] nhìn bầu vẽ gáo, bán nốt hai cặp "Bánh xe phụ trợ" còn lại. Phản hồi nhận lại đều không tệ.
Ai dùng qua đều nói tốt.
Bận rộn một đêm, lại tốn thêm gần nửa buổi sáng để bán thành quả lao động của mình đi, [A Tể] tung tung 15 vàng vừa tới tay, vui vẻ logout đi ngủ.
Hắn tính đi ngủ một giấc rồi lại lên game nhìn thành quả học tập của ba người này, nếu hiệu quả không tồi, hắn sẽ làm thêm mấy cặp để bán.
Nhưng mà, mộng đẹp của hắn nhất định chỉ có thể đến đây mà thôi. Rất lâu sau đó, mỗi lần [A Tể] nhớ đến chuyện ngày hôm nay thì đều vỗ đùi hối hận, biết trước hắn đã làm thêm mấy cặp "Bánh xe phục trợ" mang bán!
Vì chờ hắn ngủ dậy thì phát hiện, "Bánh xe phụ trợ" của mình đã bị những người khác lại hết rồi.
Người chơi có xe đạp không cần biết là đã đi được xe hay chưa, trong tay mỗi người đều có một hoặc hai cặp "Bánh xe phục trợ", họ không những chỉ gắn vào bánh sau xe, mà thậm chí bánh trước cũng gắn! !
---o0o---
Chương 116
Xe đạp vốn chỉ có hai bánh lớn, chỉ ngắn ngủi có một buổi sáng, đã biến thành xe sáu bánh, trẻ con có nhắm mắt lại cũng có thể đi được, đây là chiều hướng mà Bạch Lê không tài nào nghĩ ra được.
Bạch Lê cũng giống Văn Tinh Diệu, nhân duyên trong nhóm người chơi rất tốt, lúc đi đường gặp được những người khác, có không ít người lên tướng chào hỏi. Điều này dẫn đến việc, cậu ra khỏi nhà, đi một đường đến cửa thôn, đã có không dưới mười người hỏi cậu, có muốn học đi xe đạp không.
Bạch Lê lắc đầu từ chối từng người một.
Người chơi có xe đạp trong game, rõ ràng chỉ có 50 người có xe thôi mà.
Đến chỗ cửa thôn, Bạch Lê vẫn chưa biết là có chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy hôm người người chơi trong game đặc biệt nhiệt tình, giống như có chuyện vui lớn phát sinh.
Chờ đến được chỗ đất trống ở cửa thôn, cho dù đã từng thấy đủ loại ý tưởng kỳ quái của người chơi, Bạch Lê vẫn không nhịn được dụi dụi mắt, hoài nghi là mình đã nhìn nhầm.
Phía sau có lắp thêm bánh xe nhỏ để giữ cân bằng còn chưa tính, sao cả bánh trước mà cũng lắp thêm bánh phụ? Mấy người chơi này không còn hài lòng với xe hai bánh nữa rồi à?
Tự nhiên lại thấy buồn cười là sao nhỉ? ?
Bạch Lê và Văn Tinh Diệu cùng đi đến đây, thấy thế, Văn Tinh Diệu còn khá là tán thành gật đầu: "Cái này là để giữ xe đạp thăng bằng, không ngờ đầu óc mọi người rất linh hoạt, như vậy thì không cần nhờ người khác giữ phía sau nữa."
Bạch Lê: "..."
Người anh em, anh nói nghiêm túc đấy hả?
Thấy vẻ mặt Văn Tinh Diệu rất thành thật nghiêm túc, Bạch Lê biết ngay là đối phương thực lòng tán thành với ý tưởng này, do dự một lúc lâu, cậu vẫn quyết định không đưa ra ý kiến dị nghị, coi như đây là truyền thống tập đi xe đạp của thời đại vũ trụ đi vậy.
Nhân tiện,