Nếu là hảo tâm, ngươi liền đem chén canh gà này uống xuống đi, coi như là thưởng cho ngươi, nếu ngươi không uống ta liền đi nói với Dương công công nói có người muốn mưu hại ta."Trên mặt Mộc trân hiện lên một trận bối rối, nàng cắn răng nói :" Cô nương cần gì phải chôn vùi nô tài như thế, nếu không thấy nô tỳ vừa mắt vậy nô tỳ đi là được!"Nói xong Mộc Trân bưng chén canh quay đầu xông ra ngoài.Lăng Hoan cũng không ngăn cản nàng, một là hiện tại nàng đang có thai nếu có chuyện vạn nhất không bù được mà lại mất, hai là thân phận của nàng không cao, cho dù lưu lại Mộc Trân cũng không cách nào trị tội của nàng chứ đừng nói gì là đối phó chủ tử phái sau lưng nàng ta." Cô nương, người có lòng như này không thể lưu lại, nô tỳ đi tìm Dương công công, Dương công công nhất định sẽ chủ trì công đạo cho cô nương." - Hà Châu Nhi tức giận nói.
Nàng cùng Mộc Trân đều là Dương Cửu đưa tới hầu hạ Lăng Hoan, trước khi tới Dương Cửu cũng nói với các nàng để cho các nàng hầu hạ cho tốt, về sau Lăng Hoan chính là chủ tử của các nàng.
Bởi vậy tuy Lăng Hoan cùng các nàng đều là cung nữ nhưng nàng đối với Lăng Hoan vẫn là toàn tâm toàn ý.
Nàng thật không ngờ nhìn Mộc Trân thập phần khôn khéo như vậy mà lại dám mưu hại cô nương.Việc này nói lớn cũng không lớn mà nói nhỏ thì cũng không phải, Lăng Hoan bất quá chỉ là cung nữ nếu có hại chết thì cũng chả việc gì nhưng Lăng Hoan chính là hầu hạ Hoàng Thượng cũng có thể nói là nữ nhân của Thánh Thượng, mưu hại người bên gối chính là đại tội.Hà Châu Nhi là người của Dương Cửu, hiện tại xảy ra chuyện như vậy nàng tự nhiên không dám gạt Dương Cửu, dù sao cũng phải đi bẩm báo một tiếng.Về phần Mộc Trân có Dương Cửu nàng đương nhiên khó có thể thoát tội.
Chỉ là càng làm cho nàng nghi hoặc chính là Lăng Hoan làm sao biết trong canh gà có độc?.Hà Châu Nhi biết Lăng Hoan là dùng mũi ngửi ra, từ sau khi sống lại nàng ngoại trừ có một không gian ôn tuyền thì mũi càng linh mẫn lợi hại, người