Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

1140: Trong Kinh Thành


trước sau


Giờ phút này, ở kinh thành.

"Thanh Hiếu quận chúa, xin đợi một chút."
Tử Thị mới rời khỏi Chiêu Đức Cung của Chiêu Phi, đi chưa được bao xa, bỗng nghe có người gọi nàng.

Nàng dừng lại, nhìn sang, chỉ thấy một nam tử mặc áo choàng trắng từ dưới tàng cây chạy tới.

Nhìn nam nhân trước mặt, Tử Thị nhàn nhạt hỏi: "Không biết Liễu đại nhân có chuyện gì?"
Nghe ba chữ "Liễu đại nhân", Liễu Minh Cẩn ngây ra một lúc.

Trong cung ngoài cung, người nhìn thấy hắn đều gọi hắn là "Liễu công tử" hoặc "Liễu nhị thiếu", người gọi "Liễu đại nhân" thật sự rất ít.

Có điều, Liễu Minh Cẩn chỉ thoáng sửng sốt, nhanh chóng bình tĩnh trở lại, chắp tay với Tử Thị, nói: "Nghe nói sứ giả bệ hạ phái đi thành Quán Châu là huyện chúa?"
"Không sai." Tử Thị gật đầu.

Hôm qua, tin tức Túc vương phi sinh hạ tiểu công tử truyền tới kinh thành.

Đây là tôn tử đầu tiên của bệ hạ.

Bệ hạ vô cùng coi trọng, vì thế liền muốn phái người mang theo lễ vật tới Quán Châu.

Nhưng không ngờ đến cuối cùng, sứ giả hoàng đế lựa chọn thế mà là Tử Thị.

Tử Thị không rõ ý hoàng đế, nhưng cũng không thể cự tuyệt.


Bởi vậy sau khi tin tức truyền ra, Đức Phi liền phái người mời nàng tới Chiêu Đức Cung, nói có chuẩn bị chút lễ vật cho phu thê Túc Vương, đồng thời có vài lời nói với Túc Vương, hi vọng nàng truyền đạt giúp.

Do vậy, nàng mới bước ra từ chỗ Đức Phi.

Không ngờ chớp mắt lại bị Liễu Minh Cẩn cản đường.

"Liễu đại nhân cản ta lại vì có lời muốn nói, hay có thứ gì muốn nhờ ta hỗ trợ chuyển cho Túc vương phi sao?" Tử Thị hỏi.

"Thanh Hiếu quận chúa quả thật thông minh." Liễu Minh Cẩn cười nói, "Tại hạ quả thật có vài món đồ muốn nhờ huyện chúa hỗ trợ mang theo.

Huyện chúa, không bằng cùng tại hạ đi một lát."
Liễu Minh Cẩn nói xong, liền hành lễ rời đi.

Tử Thị ngẩng đầu, phát hiện vừa rồi đi theo Liễu Minh Cẩn, bất tri bất giác đã tới hồ Thái Dịch.

Mùa hè, sen nở khắp hồ.

Hương hoa nhàn nhạt, cành liễu bên bờ phất phơ trong gió, đúng là cảnh đẹp.

Nhìn cảnh đẹp trước mắt, Tử Thị không khỏi nhớ tới mùa đông năm ấy, mùa đông bên hồ

Thái Dịch.

Khi đó, La Chước chịu khổ, cần tìm được thuốc nhuộm, nàng và ba người Vân Trân, La Chước, Phiến Nhu mạo hiểm lẻn ra khỏi Vĩnh Hạng, tới hồ thái dịch, tìm cỏ dùng để nhuộm vải.


Khi ấy, Vân Trân vì cứu người, nhảy xuống hồ băng.

Chuyện xảy ra trước kia đến nay vẫn còn rõ ràng.

Nhưng không ai ngờ, bốn người khi trước sẽ có thay đổi lớn như vậy.

La Chước, Phiến Nhu trước sau vào cung của Ngũ hoàng tử hầu hạ, cũng chính là Vũ Vương hiện giờ.

Vân Trân tới Càn Nguyên Cung, nàng được Vân Trân giúp đỡ, lật lại bản án cho phụ thân, trời xui đất khiến trở thành Thanh Hiếu huyện chúa.

"Vân Trân, Vân Trân..." Tử Thị nhẹ nhàng gọi cái tên này.

Ngươi bây giờ đang ở đâu? Đã tìm được phương thuốc cứu mạng chưa?
Ngươi có biết sau khi ngươi đi, trong kinh thành đã xảy ra biết bao nhiêu chuyện rồi không?
Tứ hoàng tử Triệu Hi được sắc phong Thái Tử.

Ngũ hoàng tử Triệu Kỳ được phong Vũ Vương.

Lục hoàng tử Triệu Húc được phong Túc Vương.

Tam hoàng tử được phong Cát Vương.

Thái Tử vào làm chủ Đông Cung.

Ngoại trừ Túc Vương bị phái đi đất phong, Vũ Vương và Cát Vương đều ở lại kinh thành, ba tháng trước đã dọn ra khỏi cung, tự lập môn hộ ở kinh thành.

Thất hoàng tử tuổi còn nhỏ, tình hình đặc biệt, cho nên ở lại trong cung, đi theo Thẩm Chiêu Nghi.

Ngoại trừ những việc này, trong kinh thành còn xảy ra một vài việc lớn, chính là hôn sự của các vị hoàng tử công chúa.

Đầu xuân, Đại công chúa Triệu Ngọc Dao gả thấp cho Vương Tử Anh - thiếu gia nhà Vương thừa tướng, cùng Vương Tử Anh cử hành hôn lễ long trọng..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện