Có lẽ người kia có thể giải được Từ Bi Độ trên người Vân Trân.
Độc Thủ Y Tiên đi quá gấp, không kịp để lại thư.
Lần này sư phụ xuất hiện ở khách điếm là vì tin tức đã được xác thực, sốt ruột muốn chia sẻ với Vân Trân.
Mà Lệ Vô Ngân cũng là sư phụ nhờ hắn tới.
Từ Bi Độ có thể giải được sao?
"Chỉ là khả năng." Độc Thủ Y Tiên nhìn nàng, nghiêm túc nói, "Đã qua nhiều năm, người kia có còn ẩn cư ở đó hay không không ai biết.
Sau khi tìm được người kia, ông ta có đồng ý hỗ trợ giải độc hay không chúng ta cũng không rõ.
Cuối cùng, cho dù người kia đồng ý hỗ trợ giải độc, khả năng thành công là bao nhiêu không ai biết.
Cho dù giải độc, hài tử trong bụng con có thể giữ được không không ai có thể dám chắc."
Nhiều khả năng như vậy, xác suất có thể giải độc, mẫu tử có thể bình an liền trở nên rất nhỏ.
Nhưng hiện tại, Vân Trân và Độc Thủ Y Tiên đều không giải được Từ Bi Độ, trong thiên hạ cũng rất ít người có thể giải được nó.
Trước mắt, người mà Độc Thủ Y Tiên nhắc tới chính là hi vọng cuối cùng của họ.
Dù hi vọng kia rất nhỏ, Vân Trân cũng phải bắt được.
"Cho nên con phải suy nghĩ cho kỹ." Độc Thủ Y Tiên nhìn thẳng vào mắt nàng, nói.
Đi, tỷ lệ trị khỏi vô cùng nhỏ.
Không đi, vậy hai tháng còn lại, nàng có thể ở bên Triệu Húc, những ngày tháng cuối cùng có thể có Triệu Húc làm bạn bên cạnh.
Do vậy, Độc Thủ Y Tiên cho nàng lựa chọn.
Lựa chọn tất nhiên rất khó khăn.
Một khi chọn sai, cuộc đời này, có lẽ nàng sẽ không thể gặp lại Triệu Húc.
"Con suy nghĩ cẩn thận rồi, sư phụ." Rất nhanh, Vân Trân gật đầu nói, "Con muốn đi."
"Nơi đó rất xa, đi đi về về phải hơn hai tháng.
Nếu con lựa chọn đi, không trị khỏi, vậy con sẽ không thể gặp lại Túc Vương nữa.
Nếu con đã nghĩ kỹ, vậy trở về từ biết ngài ấy