"Ha ha ha ha, thì ra là Kỳ Lân tiểu thiếu gia.
Ngài lại tới à..." Quản gia nhìn Vương Kỳ Lân phía sau Nguyên Bảo, vội tươi cười.
"Ta muốn gặp vương gia của các ngươi!"
"Kỳ Lân tiểu tia muốn gặp vương gia của bọn ta sao? Có chuyện gì vậy?" Nói rồi, quản gia nhìn Nguyên Bảo.
Nguyên Bảo đau đầu.
Thì ra chuyện Tê Thư Trai bị cháy không biết làm sao lại truyền tới tai Vương gia.
Vân Trân chết rồi?
Vương gia lập tức phái người tới thành Quán Châu dò hỏi.
Vương tiểu thiếu gia Vương Kỳ Lân này đi theo Vương lão gia cùng Vương đại thiếu gia tới.
Vì quan hệ của Vương gia và Vân Trân, sau khi người Vương gia tới thành Quán Châu, vương gia gặp họ ở Hàn Lan Viện.
Lúc ấy, người hầu hạ bên trong đều bị đuổi đi, cho nên Nguyên Bảo không biết chủ tử nhà mình và người Vương gia nói gì.
Nói chung sau khi gặp vương gia, không bao lâu, người của Vương gia liền rời khỏi thành Quán Châu.
Nhưng tiểu thiếu gia Vương gia từ nhỏ bị sủng hư này thì ở lại.
Ban đầu, Nguyên Bảo nhận lệnh chủ tử chăm sóc Vương Kỳ Lân.
Nguyên Bảo nghe xong, tưởng chỉ là chiếu cố hài tử, hình như không có gì khó khăn.
Nhưng chờ hắn thật sự tiếp xúc với Vương Kỳ Lân, mới biết tiểu ma vương là như thế nào.
Hắn không ngờ trên đời này còn có hài tử khó thu phục như vậy.
Yêu cầu mỗi ngày đặc biệt nhiều.
Hôm nay, nó đột nhiên đòi đưa hài cốt của "Vân Trân" được chôn ở ngoại ô về huyện Lương Khê.
Yêu cầu này, vương gia nhà hắn sẽ đồng ý sao?
Không cần nghĩ ngợi, Nguyên Bảo lập tức ngăn cản.
Nhưng cố tình đây là tiểu ma đầu, lại là "khách quý" chủ tử nhà mình dặn dò phải chiếu cố thật tốt, không thể chậm trễ.
Cuối cùng, Nguyên Bảo thật sự không giải quyết được, liền có cảnh quản gia vừa nhìn thấy.
Dăm ba câu Nguyên Bảo đã kể rõ chuyện của Vương Kỳ Lân.
Quản gia nghe xong, càng đau đầu.
"Tằng quản gia, ngươi xem..." Nguyên Bảo nhìn quản gia, ý nói ngươi mau nghĩ cách