Năm đó, thời điểm bà ta chú ý tới Vân Trân, nàng chẳng qua là một nha hoàn làm việc nặng không đáng nhắc tới.
Dung mạo cũng không có gì xuất sắc, còn xanh xao vàng vọt.
Nếu không phải có chút đầu óc, bà ta đã không chú ý tới nàng.
Nhưng khi ấy, bà ta cũng chỉ muốn huấn luyện Vân Trân thành lưỡi dao sắc bén trong tay mình, lại quên rằng lưỡi dao tuy sắc bén, nhưng nếu khống chế không tốt, rất dễ bị cắt vào tay.
Trong những năm đó, rất nhiều lần nàng đã chứng minh mình không phải lưỡi dao bình thường.
"Ngươi nói xem nếu lúc trước bổn cung không lựa chọn ngươi, ngươi hiện tại sẽ như thế nào?" Đức Phi đột nhiên hỏi.
Nếu lúc trước nàng không được chọn từ đống bụi bặm ra, vậy nàng sẽ có vận mệnh gì?
"Giả thiết ấy Vân Trân không biết nên trả lời thế nào." Vân Trân đáp.
Có lẽ cuộc đời này nàng sẽ không gặp được sư phụ Độc Thủ Y Tiên, cả đời sẽ không liên quan tới "y thuật".
Không có y thuật giữ mạng, có lẽ nàng sớm đã chết.
Có lẽ không có tai họa khi biết y thuật mang tới, cuộc sống của nàng có lẽ sẽ an toàn hơn.
Nhưng nàng vẫn sẽ gặp Triệu Húc, gặp những người đó.
Thậm chí, ở một thời điểm khác, nàng sẽ dùng cách khác gặp sư phụ Độc Thủ Y Tiên của nàng, bái ông ấy làm sư phụ.
Tất cả không phải không có khả năng.
Cho nên thứ gọi là giả thiết không tồn tại.
"Đúng vậy, giả thiết không tồn tại." Đức Phi gật đầu, "Bổn cung dùng nhiều cách như vậy vẫn không thể diệt trừ ngươi, cũng không thể khiến Húc Nhi quên ngươi.
Có lẽ, đây chính là vận mệnh.
Nếu ngươi có thế nào cũng bị vận mệnh kéo dây dưa với Húc Nhi, thế thì từ giờ trở đi, bổn cung sẽ để ngươi giúp nó."
Nói tới đây, Đức Phi dừng một chút, "Chắc ngươi cũng biết tình cảnh của Húc Nhi hiện giờ không tốt lắm.
Từ hôm nay trở đi, bổn cung sẽ không ngăn cản ngươi ở bên Húc Nhi, nhưng có một việc ngươi phải hiểu, đó là nên làm gì mới tốt cho Húc Nhi."
...
Thời điểm Vân