Ánh mắt hai người giao nhau.
Trong lúc Vân Trân do dự, không biết làm thế nào cho phải, Bạch Phi gật đầu với nàng, sau đó coi như không có việc gì mà quay đầu đi, rót rượu cho hoàng đế.
Nhưng Vân Trân lại vì cái liếc mắt kia mà cả người cứng đờ.
Trong nháy mắt, trái tim nàng hoảng loạn.
"Trân Nhi?"
Bỗng dưng, tay nàng được nắm chặt.
Nàng nghiêng đầu, thấy Triệu Húc đang dùng đôi mắt quan tâm nhìn mình.
Truyện Mạt Thế
"Thiếp không sao." Vân Trân lắc đầu.
Kế tiếp, nàng đều mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, cố gắng dồn tâm trí chiếu cố A Linh.
Trong lúc đó, hoàng đế ngồi bên trên hỏi A Linh mấy câu, A Linh đều trả lời ra dáng ra hình.
Tuy nó hiện giờ chỉ hai tuổi, nhưng bộ dáng nghiêm trang cùng đôi mắt thông minh kia thật sự khiến người ta yêu thích.
Cuối cùng, ngay cả Vương Hoàng Hậu cũng cho mặt mũi, thưởng A Linh ít đồ.
Triệu Húc đứng dậy, cảm tạ thay A Linh.
Sau đó không biết thế nào, đề tài chuyển dời đến hài tử.
Từ A Linh chuyển sang hài tử của Vũ Vương Triệu Kỳ.
Mẫu thân của hài tử kia là trắc phi của Vũ Vương.
Nãy giờ nghe mọi người đều khen A Linh, nàng ta vô cùng sốt ruột, hận không thể cũng cho hài tử của mình lộ diện, được mọi người khen ngợi.
Nhưng hài tử của Vũ Vương mới chào đời, ngay cả đi còn chưa biết, càng miễn bàn tới nói chuyện.
Người lớn trêu đùa, sẽ không như khen A Linh thông minh đáng yêu.
Do đó, trong lòng dù có bao nhiêu khát vọng, cuối cùng cũng chỉ có thể nghẹn lại.
Vương Hoàng Hậu vất vả lắm mới dời đề tài lên người hài tử của Vũ Vương.
Bà ta sai người bế hài tử lên, hài tử còn nhỏ, cần ngủ nhiều, cho nên hài tử khi được bế lên đang nhắm mắt ngủ, không thể chọc.
Hoàng đế khen vài câu, cũng cho người ban thưởng.
Nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra hoàng đế đối xử với