Thợ trang điểm đang giúp Tử Thị trang điểm, bối tóc tân nương.
Hỉ nương đứng cạnh dạy nàng lễ nghi trong hôn lễ.
Tuy rằng những điều này hỉ nương đã nói trước, nhưng Tử Thị hôm nay có hơi căng thẳng, chỗ nào quên liền nhờ hỉ nương nói lại.
Vân Trân ngồi bên cạnh cùng nàng ấy.
Nhìn Tử Thị căng thẳng lại vui sướng, lòng nàng cũng cao hứng.
Thì ra đây là cảm giác của tân nương.
Đúng là xinh đẹp!
Trang điểm đẹp, mặc hỉ phục đẹp, sau đó gả cho người mình yêu nhất...
Nhìn nhìn, Vân Trân không khỏi mê mang.
Mãi đến khi Tử Thị trang điểm xong, đẩy nàng một cái, nàng mới hoàn hồn.
"Ngươi đang nghĩ gì đó?" Tử Thị hỏi nàng.
Vân Trân mỉm cười: "Chỉ là cảm thấy ngươi hôm nay quá đẹp, không khỏi nhìn đến mất tập trung.
"Ngươi đó..." Tử Thị thẹn thùng, chọc chọc nàng mấy cái.
"Được rồi, tân nương tử, ở đây còn mấy chỗ cần người ghi nhớ.
Lát nữa nhớ đi đúng đường, tuyệt đối đừng..." Lúc này, hỉ nương đi tới, cười nói.
Vân Trân cười nhìn Tử Thị, bảo nàng ấy cẩn thận lắng nghe.
...
Trời gần sáng, hỉ nương dẫn người ra ngoài xem mọi thứ chuẩn bị đến đâu rồi.
"Ngươi muốn ăn gì không?" Vân Trân đưa một miếng điểm tâm cho Tử Thị, "Ta nghe nói cả ngày hôm nay tân nương tử không được ăn gì, phải chờ tới tối, lấy khăn hỉ xuống, uống rượu giao bôi xong mới có thể ăn một chút."
"Trước khi ngươi tới, ta đã ăn rồi." Tuy nói vậy, Tử Thị vẫn nhận điểm tâm Vân Trân đưa qua.
"Nếu ngươi đã ăn rồi, sao còn lấy của ta?" Vân Trân hỏi.
"Ai bảo điểm tâm ngươi làm ngon như vậy? Mỗi lần đưa qua đều khiến ta đói bụng." Tử Thị cười nói.
Vân Trân cũng cười.
"Vậy ngươi ăn nhanh đi.
Hỉ nương trở về mà thấy, thế nào cũng lải nhải một trận."
"Không đâu." Tử Thị nhướng mày.
Có điều, tuy miệng nói như vậy, nhưng Tử Thị lại hành động rất nhanh.
Trước khi hỉ nương