Ngoài ra còn có thi thể của Nhung Nhung công chúa.
Hiện tại Vân Trân chưa thể xác định Triệu Ngọc Nhung đã tìm được thi thể của Nhung Nhung công chúa hay chưa.
Nhưng ít ra đây là phương hướng điều tra.
Sau khi đào thi thể lên, khẳng định Vương Tân Vũ sẽ tìm một chỗ sắp xếp.
Bọn họ cần phải mau chóng tìm ra nơi đó.
Nếu Triệu Ngọc Nhung còn chưa tìm được, vậy bọn họ phải tìm ra trước nàng ta.
Thi thể chính là động cơ.
Tìm được động cơ, tìm được chứng cứ, lại có cung nữ làm chứng...
Nếu tìm đủ tất cả, Vân Trân tin Triệu Ngọc Nhung lần này chạy trời cũng không khỏi nắng!
Vân Trân không dám nói ra suy nghĩ của mình.
Thật ra không cần nàng nói, Triệu Húc cũng biết nên làm thế nào.
Ngay buổi chiều hôm nay, thời điểm Triệu Húc đưa Vân Trân và A Linh xuất cung, bên cạnh có thêm một cung nữ.
Nghe nói lúc Túc Vương cùng Vân phi đi dạo Ngự Hoa Viên, cung nữ kia giúp họ nhặt đồ thất lạc.
Vân phi rất thưởng thức nhân phẩm của cung nữ kia, nên mở lời xin Đức Phi.
Đó chỉ là một cung nữ, hơn nữa còn là cung nữ không được coi trọng.
Đức Phi ở trong cung nhiều năm, một điều một cung nữ từ Ngự Hoa Viên tới Túc Vương phủ hầu hạ chẳng qua chỉ cần một câu nói, sẽ không khiến ai chú ý.
Còn về cung nữ kia rốt cuộc có thật sự muốn theo họ xuất cung hay không...
Thật ra chuyện này không phải do nàng ta quyết định.
Nàng ta xuất hiện ở hiện trường Vũ vương phi chết, thấy cảnh tượng Vũ vương phi tử vong...!Bắt đầu từ lúc ấy đã chú định nàng ta không thể tùy tiện đi lại một mình.
Mà sau khi nàng ta đụng trúng Triệu Húc và Vân Trân, Triệu Húc và Vân Trân càng không thể buông tha nhân chứng quan trọng như vậy.
Hiện tại, nàng ta chỉ có hai lựa chọn.
Một, đi cùng Triệu Húc và Vân Trân, giúp họ làm chứng, bọn họ sẽ bảo vệ nàng ta.
Hai, chính là ở lại.
Nhưng Triệu Húc và Vân Trân đã biết được chân tướng, điều đó chứng minh nguyên nhân Vũ vương phi chết không phải bí mật.
Sau khi họ biết,