Triệu Kỳ lại hỏi Triệu Ngọc Nhung thời điểm Vương Tân Vũ rơi xuống giếng, bên cạnh còn ai khác không.
Triệu Ngọc Nhung nói, không có ai.
Nàng ta vẫn luôn chú ý tới phản ứng của Triệu Kỳ.
Nghe được câu trả lời của nàng ta, Triệu Kỳ dần bình tĩnh lại, sau đó bảo Triệu Ngọc Nhung quên chuyện ngày đó đi.
Gã lại an ủi nàng ta, nói chuyện đó không liên quan tới nàng ta, là tự Vương Tân Vũ không cẩn thận rơi xuống giếng, nàng ta đáng đời....
Triệu Ngọc Nhung nức nở vài tiếng.
Triệu Kỳ an ủi nàng ta.
Triệu Ngọc Nhung thấy mục tiêu mình đã đạt được, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra bên phía Triệu Kỳ sẽ không để lộ tiếng gió.
Bởi vì một khi Triệu Kỳ nói ra, chính gã cũng phải gánh trách nhiệm.
Hiện tại những gì gã dựa vào đều xuất phát từ Vương gia.
Nếu để người Vương gia phát hiện gã gián tiếp hại chết người Vương gia, cho dù người kia đã bị Vương gia vứt bỏ, nhưng đó cũng là người Vương gia.
Một khi để người Vương gia biết, ngày tháng sau này của gã khẳng định sẽ không được yên bình.
Triệu Kỳ là người không muốn chuyện này bại lộ hơn bất cứ ai.
Triệu Kỳ bên này giữ kín như bưng, ngày đó ở hiện trường cũng không còn ai khác.
Triệu Ngọc Nhung cảm thấy mình nên yên tâm.
Chỉ còn ba ngày, kỳ hạn một tháng của hoàng đế sẽ tới.
Kỳ hạn một tháng vừa tới, Hình Bộ không thể tìm thêm manh mối, để không bị gánh trách nhiệm, bọn họ khẳng định sẽ nói cái chết của Vương Tân Vũ là sự cố.
Chờ Hình Bộ kết án, dần dần, cái chết của Vương Tân Vũ sẽ không còn ai hỏi đến.
Ba ngày, chỉ có ba ngày...
Chỉ cần trong ba ngày này không ai tìm được thi thể kia.
Từ lúc biết Vương Tân Vũ đào thi thể kia ra, nàng ta vẫn luôn phái người tìm kiếm.
Nhưng tìm lâu như vậy vẫn chưa tìm được.
Cho dù có người nghe ngóng được gì, muốn tìm, vậy cũng không thể tìm ra trước nàng ta.
Huống chi, sao có thể có người đi tìm?
Nhân duyên của Vương Tân Vũ rất kém, lại bị Vương gia ghét bỏ, ngay cả phụ thân nàng ta cũng rất thất vọng về nàng ta.
Cho dù nàng ta chết, có người cảm thấy kỳ quặc, trong lòng tò