Sau khi theo Triệu Húc rời khỏi rừng cây, Vân Trân phát hiện xung quanh vô cùng xa lạ.
Không biết do nàng cố ý tìm cớ cho mình hay đây là nguyên nhân, nàng tạm thời không có nơi nào để đi, cũng không biết đây là đâu, cho nên chỉ đành tạm thời đi theo Triệu Húc.
Triệu Húc tới Nam Hoang, khẳng định có mục đích của riêng hắn.
Hắn không thể mãi ở nơi dã ngoại này.
Chờ tới nơi có người, nàng có thể tự mình rời đi.
Tìm một chỗ ở Nam Hoang, mai danh ẩn tích, cứ sống như vậy.
Hoặc là tạm thời dừng chân, chờ chiến sự qua rồi tính.
Mà trước mắt, nàng cần đi theo Triệu Húc tới nơi có người.
...
Triệu Húc không phải cứ mãi lên đường.
Hắn vừa đi vừa dừng.
Đôi khi dừng lại, hình như là xem đường.
Sau này, Vân Trân phát hiện trong tay Triệu Húc có bản đồ.
Thì ra cả đoạn đường này hắn luôn đi theo bản đồ.
Nếu có bản đồ, vậy bản đồ là ai cho hắn? Hắn định đi đâu? Nếu hắn thật sự có chỗ để đi, vậy chứng minh ngày ấy ở trên sông Xích Thủy, hắn rơi xuống nước, kể cả mọi chuyện lúc sau đều nằm trong kế hoạch của hắn?
Mục đích chính là thu hút sự chú ý của tộc Cổ Tát, sau đó nhân cơ hội lẻn vào Nam Hoang, hoàn thành chuyện hắn muốn làm.
Hoặc có lẽ, đây chỉ là một trong toàn bộ kế hoạch của hắn.
Chỉ là vừa lúc tộc Cổ Tát đánh lén, hắn rơi xuống nước, sau đó tiến hành theo kế hoạch khác.
Những việc này, hiện tại Vân Trân đều không thể hiểu hết.
Nhưng tin chắc Triệu Húc có nơi cần tới.
Đó hẳn là nơi rất quan trọng, tới đó gặp người nào, hoặc là lấy thứ gì quan trọng...
Nàng và Triệu Húc đã xa nhau bốn năm.
Bốn năm nay, nàng đã thay đổi rất nhiều.
Tương tự, Triệu Húc cũng thế.
Đó đã không còn là Triệu Húc nàng từng quen thuộc, Triệu Húc hiện giờ là hoàng đế của Vân Hán Quốc, là chủ của thiên hạ.
Suy nghĩ của hắn, mưu tính của hắn sớm đã không còn như hắn trước kia.
Lúc này, ngay cả chuyện xảy ra với hắn mấy