Không ai ra nghênh đón, Tô trắc phi cũng không định chờ ở cổng lớn, vô duyên vô cớ bị người ta chê cười.
Cho nên, bà trực tiếp dẫn theo Triệu Húc trở về nơi bà ta từng ở.
Nhưng, chờ Tô trắc phi tìm đến nơi mới biết, Uyển Viện hiện tại đã trở thành nơi giặt giũ!
Tô trắc phi vốn còn muốn kìm nén cơn giận đã hoàn toàn đen mặt.
Lúc này, có nha hoàn mang y phục đã giặt xong đi ra, nhìn thấy đoàn người Tô trắc phi, hét lên: "Các ngươi là ai? Tới nơi này làm gì? Tránh ra tránh ra, đây không phải nơi các ngươi có thể tùy tiện tới."
"Lớn mật!" Bích Diên nổi giận, trực tiếp tát nha hoàn kia một cái, quát, "Mở to mắt chó của ngươi mà xem, hiện tại người đứng trước mặt ngươi là Tô phi nương nương cùng Tứ thiếu gia! Còn không mau quỳ xuống!"
"Tô phi nương nương và Tứ thiếu gia gì hả? Ta chỉ biết trong phủ có vương phi nương nương, Liễu phi nương nương, Tô phi nương nương ở đâu ra hả? Còn cả Tứ thiếu gia? Nghe cũng chưa từng nghe nói!" Nha hoàn kia sau khi bị đánh, không chỉ không kiềm chế, ngược lại còn che mặt, kêu to hét lớn với họ, "Ta thấy các ngươi rõ ràng là tên trộm trà trộn vào gánh hát muốn tới trộm y phục của nương nương chúng ta! Các ngươi chờ đấy, ta đi gọi người!"
Dứt lời, nha hoàn kia liền tức giận xoay người chạy vào viện.
"Ngươi..."
Bích Diên muốn đuổi theo, lại bị Tô trắc phi ngăn cản.
"Nương nương! Bọn họ quả thật quá khi dễ người!" Bích Diên giận tới dậm chân.
Trong chúng nha hoàn, Bích Diên xem như là người có tính cách trầm ổn, nhưng hiện tại cũng bị nha hoàn kia chọc giận.
Càng đừng nói đến Xuân Miêu khá nóng tính cùng Quả Nhi tính cách đơn thuần.
"Đúng là quá đáng, sao có thể như vậy?" Quả Nhi kéo tay Vân Trân, căm giận nói.
Vân Trân nhấp môi, nhìn viện bị đổi thành "Tương Tẩy Viện" cùng vẻ mặt âm trầm của Tô trắc phi.
Chỉ sợ chuyện xảy