Chuyện hôm ấy Triệu Húc theo Vân Trân đến phủ của Triệu Du cuối cùng vẫn truyền tới tai Tô Thái Hậu.
Sau khi biết, tâm trạng Tô Thái Hậu đương nhiên không tốt.
Có điều, tuy bà ta không thích Vân Trân, nhưng cũng không thể tỏ vẻ quá rõ ràng.
Ngày mùng một năm mới, bà ta mới ở An Bình Cung giáo huấn Vân Trân.
Hiện giờ, nếu còn trách mắng nàng, sợ rằng Triệu Húc sẽ không vui.
Tuy Triệu Húc sẽ không trực tiếp chỉ trích người làm mẫu hậu này, nhưng trải qua quá nhiều chuyện, Tô Thái Hậu không muốn khiến quan hệ giữa mình và Triệu Húc càng căng thẳng.
Tô Thái Hậu không tới, mà người tới là Thích Hoán Vân.
Vân Trân đoán Thích Hoán Vân sẽ ra tay, nhưng không ngờ Thích Hoán Vân sẽ đến nhanh như vậy.
"Tỷ tỷ hồi cung, muội muội vốn phải tới bái phỏng từ sớm.
Chỉ là Thái Hậu nương nương lại giao cho muội quá nhiều việc, vừa bận một cái liền không có thời gian nên đến muộn.
Mong tỷ tỷ đừng ghi hận muội muội." Thích Hoán Vân ngồi đối diện Vân Trân, áy náy cười.
Nàng ta nói Tô Thái Hậu giao chuyện cho nàng ta...
Vốn dĩ hậu cung này nên do Hoàng Hậu chưởng quản phượng ấn xử lý công việc hậu cung.
Nhưng từ lúc đăng cơ, Triệu Húc vẫn chưa lập hậu.
Mấy năm năm, phượng ấn vẫn do Tô Thái Hậu bảo quản, việc trong hậu cung cũng do Tô Thái Hậu quyết định.
Trước khi Vân Trân trở về, những chuyện đó đều do Tô Thái Hậu xử lý.
Tô Thái Hậu là nữ nhân hiếu thắng, dù là khi bà ta còn trẻ hay hiện tại.
Huống hồ bây giờ, bà ta chưa đến độ tuổi tuổi già sức yếu.
Tranh đấu nửa đời, cuối cùng cũng có được quyền lực, bà ta sao có thể dễ dàng buông tay cho phi tần bên dưới?
Tô Thái Hậu chưởng quản hậu cung.
Phi tần trong hậu cung này đều nghe bà ta điều khiển.
Trong lòng mỗi người đều sợ hãi Tô Thái Hậu.
Nhưng không biết Tô Thái Hậu cố ý làm cho Vân Trân xem, muốn mượn cơ hội này vả mặt Vân Trân, hay bà ta thật sự vừa lòng Thích Hoán Vân, cố ý rèn luyện, đề bạt nàng ta...!Từ khi Vân Trân hồi cung, bà ta bắt đầu cho Thích Hoán Vân