Theo lý thuyết, kế hoạch của nàng ta không có vấn đề!
Thử hỏi, có nam nhân nào có thể chịu đựng nữ nhân của mình lén lút uống rượu ngắm hoa cùng nam nhân khác? Hơn nữa, bệ hạ còn là thiên tử, đi cùng còn có thần tử của hắn.
Hành vi của Vân phi chắc chắn không cho bệ hạ mặt mũi trước mặt đại thần.
Nhưng dù vậy, bệ hạ vẫn bỏ qua cho Vân phi sao? Chẳng lẽ bệ hạ thật sự tin Vân phi và thái y ngắm hoa uống rượu ở Ngự Hoa Viên không có ẩn tình khác?
Cho dù lời Vân phi nói thật, nhưng là nam nhân, bệ hạ chắc chắn vẫn bất mãn!
Nhưng cuối cùng, ở trước mặt mọi người bệ hạ thế mà không trừng phạt Vân phi.
Bệ hạ đi rồi, Vân phi còn có tâm tình tiếp tục ngồi ở đình hóng gió, uống rượu cùng thái y kia! Cứ như bàn đồ ăn kia vốn do Vân phi chuẩn bị vậy!
Thích Hoán Vân sao có thể không tức giận?
"Nương nương bớt giận.
" Cung nữ tâm phúc nơm nớp lo sợ khuyên, "Chuyện này còn chưa xong đâu.
"
"Sao còn chưa xong?" Thích Hoán Vân nhìn nàng ta.
"Người nghĩ xem, chuyện như vậy, chẳng lẽ bệ hạ nhịn được sao? Có lẽ khi ấy bệ hạ không tức giận là vì giữ lại chút mặt mũi cho mình, không muốn trách phạt Vân phi trước mặt thần tử.
Bởi vì làm vậy còn không phải là ở trước mặt thần tử nói phi tử của mình dan díu với thái y sao? Nô tỳ nghĩ, có lẽ bệ hạ ngại mặt mũi, cho nên mới không nổi trận lôi đình tại chỗ mà thôi!"
"Vậy ý ngươi là! " Thích Hoán Vân hỏi.
Trước khi Vân Trân hồi cung, nàng ta cảm thấy bản thân dư sức đối phó với nữ nhân trong hậu cung, thậm chí là ứng phó Tô Thái Hậu.
Nhưng sau khi Vân Trân hồi cung, nàng ta liên tục gặp khó ở chỗ Vân Trân.
Mỗi lần tính kế, đến chỗ Vân Trân đều sẽ biến thành nàng ta tình nguyện một bên,