Bởi vậy, nàng muốn sắp xếp ai ở Hồi Xuân Đường không phải chuyện gì lớn.
Người bên dưới cũng không cần thiết phải bẩm báo chuyện đó cho Tô trắc phi.
A Cửu khi ấy chỉ là một tiểu hài nhi, hơn nữa còn là tiểu hài nhi không thể nói chuyện, cũng không khiến họ chú ý.
Cứ thế, A Cửu ở lại Hồi Xuân Đường.
Vận mệnh Vân Trân trằn trọc, vào sinh ra tử nhiều lần.
Chờ nàng lần nữa về hoàng cung, A Cửu đã trở thành học đồ của một lão thái y.
Khi đó thân phận có hạn, nàng không có cơ hội hỏi thăm A Cửu sao lại vào cung.
Sau nữa là hiện giờ, nàng gặp lại A Cửu trong cung.
Nếu đã gặp lại, vận mệnh chú định không cần trốn nữa.
Lần này Vân Trân trở nên thản nhiên hơn.
Thời điểm hàn huyên với A Cửu, nàng mới biết được chuyện năm đó.
Có gia quyến trong nhà đại thần bệnh nặng.
Ban đầu họ mời thái y của Thái Y Viện tới xem bệnh, nhưng sau khi gia quyến của đại thần không tốt, bệnh tình vẫn không chuyển biến tốt đẹp.
Lúc này, có người nhắc tới đại thần rằng đại phu của Hồi Xuân Đường y thuật cao minh, có lẽ có thể chữa khỏi bệnh cho gia quyến.
Đại thần kia quan tâm quá mà bị loạn, vội vàng phái người tới Hồi Xuân Đường mời đại phu.
Kết quả không biết thế nào, chuyện này truyền tới Thái Y Viện, bị thái y kia biết.
Thái y không thoải mái, cảm thấy nếu đại thần kia đã mời ông ta thì nên tin tưởng y thuật của ông ta.
Hiện giờ, trước khi ông ta chữa khỏi bệnh cho gia quyến, bọn họ lại tìm đại phu khác.
Đại phu kia còn chỉ là đại phu của một hiệu thuốc trong kinh thành.
Đây chẳng phải là vả mặt ông ta sao?
Thái y tức giận.
Ông ta không đi tìm đại thần kia, mà thay thường phục, muốn tới Hồi Xuân Đường xem đại phu kia là người thế nào, thế mà không hiểu quy củ, dám xem bệnh cho bệnh nhân ông ta còn chưa xem xong.
Nhưng trên thực tế, thái y đã hiểu lầm.
Đại