Nhưng cuối cùng, thời điểm nàng tỉnh lại, thời điểm nàng có thể xuống giường...
Nàng liên tục từ miệng của cung nữ biết được chuyện bên ngoài.
Ngoại trừ thở phào, nàng lại rơi vào sự giãy giụa và thống khổ khác.
Lần này, nàng lợi dụng Triệu Húc, lợi dụng tình yêu Triệu Húc dành cho nàng.
Đây là lần đầu tiên nàng lợi dụng tình cảm của Triệu Húc đã đạt hoàn thành thủ đoạn đê tiện nào đó!
Điều này khiến Vân Trân vô cùng khó chịu, cũng rất mâu thuẫn.
Nhưng đồng thời, lại có một âm thanh ở trong đầu đang nói với nàng, nàng làm vậy là đúng, chỉ có vậy mới có thể giải quyết tất cả phiền phức đến từ Tô Thái Hậu.
Mấy hôm nay, nàng cảm thấy Triệu Húc lảng tránh nàng.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, thật ra nàng cũng đang vô tình lảng tránh Triệu Húc.
Nàng không rõ lý do Triệu Húc lảng tránh nàng là gì, những nàng biết nguyên nhân khiến nàng theo bản năng lảng tránh Triệu Húc.
Dù sao nàng đã lợi dụng Triệu Húc, lợi dụng tình yêu Triệu Húc dành cho nàng, lợi dụng Triệu Húc đối phó mẫu phi của hắn, lợi dụng hắn để đối phó phi tần hậu cung.
"Nương nương." Thanh Hà thấy nàng nhìn ngắm cây liễu nơi xa đến thất thần, không nhịn được mà kêu một tiếng.
Vân Trân hoàn hồn.
Nàng nhìn Thanh Hà.
"Nương nương, gió nổi lên rồi, người muốn về chưa?" Thanh Hà hỏi.
Vân Trân nhìn Thanh Hà, lại nhìn cây liễu nơi xa, gật đầu.
...
Rất nhanh, chuyện hôm nay Vân Trân rời khỏi Vân Thủy Cung đã truyền tới tai Triệu Húc.
Sau khi biết, Triệu Húc không có phản ứng gì lớn, chỉ lệnh người bên dưới nếu sau này Vân phi nương nương muốn đi xa thì chuẩn bị kiệu cho nàng.
Trong cung này, chỉ có ba người có thể ngồi kiệu.
Một là bản thân Triệu Húc, một là Tô Thái Hậu, người còn lại là hoàng hậu của Triệu Húc mới có quyền lực hưởng thụ điều này.
Nhưng hiện tại, Triệu Húc lại cho Vân Trân vinh quang đó.
Đây rõ ràng là trái với lễ pháp, nhưng lúc này, thế mà không ai dám nhắc tới với Triệu Húc.
Bởi vì sau khi Triệu Húc giải tán hậu cung, trong cung ngoài cung dần có lời đồn, nói Triệu Húc giải tán hậu cung là vì Vân