Vân Trân hành lễ với Tô trắc phi ngồi đối diện.
Tô trắc phi liếc nhìn nàng, chỉ cái bàn bên cạnh: "Cái hộp bên trên, mở ra xem."
Vân Trân đáp "Vâng", sau đó đi đến trước bàn, cẩn thận cầm hộp gấm lên.
Sau khi mở ra, bên trong thế mà là một gốc thực vật màu đỏ nàng chưa bao giờ nhìn thấy.
"Nương nương, đây là gì?" Vân Trân nghi hoặc nhìn Tô trắc phi.
Tô trắc phi không trực tiếp trả lời vấn đề của nàng, mà hỏi: "Ngươi còn nhớ ta từng hỏi ngươi trên đời này có cách nào kiểm chứng quan hệ thân thích của hai người không?"
Tô trắc phi nói xong, Vân Trân mở lớn hai mắt, khiếp sợ nhìn chằm chằm gốc cây trong hộp: "Chẳng lẽ đây là..."
"Không sai." Tô trắc phi gật đầu.
Lúc trước nàng ta từng nhắc với Tô trắc phi, trong truyền thuyết có một loại thảo dược có thể, nhưng, chưa ai từng thấy loại thảo dược đó.
Không ngờ, thế mà Tô trắc phi cũng tìm được!
"Trước đó ta đã phái người hỏi thăm Độc Thủ Y Tiên, quả thật có phương thuốc này, hơn nữa còn sai người mang về." Tô trắc phi lại hỏi, "Hiện giờ, ta giao thảo dược cho ngươi, hạn ngươi trong vòng ba ngày chế ra phương thuốc.
Ba ngày sau, ta sẽ đưa ngươi máu của người cần kiểm chứng.
Đến lúc đó, ngươi hãy thay ta kiểm chứng!"
Vân Trân ôm hộp gấm, ngưng trọng gật đầu: "Vâng, nô tỳ lĩnh mệnh."
...!
Vân Trân cầm hộp gấm cùng phương thuốc rời khỏi viện của Tô trắc phi.
Rõ ràng trước khi tới còn thấy mùa hè nóng bức.
Nhưng hiện giờ lại cảm thấy tay chân lạnh lẽo.
Tô trắc phi muốn kiểm tra ai?
Bà ta tốn nhiều sức lực như vậy, không tiếc sai người tìm được thảo dược "trong truyền thuyết" cũng phải kiểm chứng!
Điều này chứng minh, thân phận của hai người kia nhất định không đơn giản.
Sẽ là ai đây?
Trong mơ hồ, nàng dường như cảm nhận được bão táp ở phía trước.
Ngày thứ ba, Tô trắc phi lần nữa triệu kiến nàng, hỏi nàng nghiên cứu thế nào rồi.
"Hiện giờ đã có tám chín phần nắm chắc." Vân Trân nói, "Có điều phương thuốc này sư