Vương thị chủ yếu nắm giữ triều chính, mà Liễu thị tay nắm binh quyền.
Nghe nói, phàm là nơi quân đội Liễu gia đóng giữ, bá tánh địa phương chỉ nhận Trấn Bắc Hầu, không nhận hoàng quyền.
CỨ thế mãi, quyền lực của hoàng đế dần lụn bại.
Đồng thời, hai nhà Vương Liễu lại chuyển mục tiêu sang Ninh Vương.
Dưới gối đương kim Thánh Thượng không con, trăm năm sau, ngôi vị hoàng đế sẽ thuộc về ai, không cần nói cũng biết.
...
Đương nhiên, đó đều là lời phía sau.
Chỉ là ngày thường, hoàng đế không hề lui tới với triều thần, ngay cả các nương nương ở hậu cung muốn gặp ông ta cũng vô cùng khó khăn.
Đêm giao thừa mỗi năm là một trong rất ít yến hội hoàng đế sẽ tham gia.
Nhưng không ngờ, yến tiệc giao thừa năm nay thế mà để thích khách có cơ hội lẻn vào, muốn ám sát hoàng đế.
Tuy rằng đã mặc kệ triều chính từ lâu, nhưng có người uy hiếp đến tính mạng của mình, hoàng đế vẫn nổi giận.
Có câu "Thiên tử nổi giận, thây phơi ngàn dặm, đổ máu trăm dặm", cho dù tạm thời chưa đến mức như thế, nhưng cũng vì thích khách tối hôm qua mà chết không ít người.
Nghe nói, thị vệ canh giờ ngoài điện đêm đó, toàn bộ bị xử tử.
Mà Ngụy Thư Tĩnh lúc ấy trùng hợp xuất cung gặp Vân Trân, nên thoát được một kiếp.
Cũng bởi vì thích khách đột nhiên xuất hiện, khiến yến hội kết thúc giữa chừng.
Ninh Vương bị giữ lại trong cung, Triệu Húc và Lưu Vân Bạch hộ tống nữ quyến của Ninh Vương phủ trở về.
Lúc ấy, mới ra hoàng thành, xe ngựa Triệu Húc ngồi liền hỏng.
Lưu Vân Bạch đưa những người khác về trước, Triệu Húc ở lại chờ sửa xe ngựa.
Mà ngay lúc ấy, vô tình trông thấy hai người đứng dưới gốc cây phía xa xa.
...
"Hiện tại vương gia còn ở trong cung, chưa trở về." Quả Nhi kể tới đây vẫn còn sợ hãi, "Trân Nhi, vương phủ có phải đã xảy ra chuyện không? Trước khi ta trở về, phát hiện ngoài cửa đầy ngự lâm quân, nghe nói đến giờ vẫn còn canh giữ, không hề rời đi.
Ngay cả Quả Nhi ngày thường không lo không nghĩ cũng mơ hồ cảm thấy nguy