Lại nói về thích khách xuất hiện ở chùa Kỳ Sơn, Lưu Vân Bạch cứu phụ vương hắn.
Lưu Vân Bạch có động cơ gây án.
Mà thích khách trên sông Lưu Tô ở Giang Nam, động cơ của Lưu Vân Bạch càng rõ ràng.
Sau khi diệt trừ hắn, Lưu Vân Bạch muốn ngồi vào vị trí thế tử, thậm chí vị trí cao hơn, dường như không còn uy hiếp.
Đương nhiên, thích khách cũng có thể do vương phi phái tới.
Dù sao Triệu Húc bị ám sát, người mọi người nghĩ đến đầu tiên khẳng định chính là Lưu Vân Bạch.
...!
Nhưng dù thế nào, Triệu Húc cũng phải điều tra ra chân tướng, báo thù cho Vân Trân, nhất định có đạt được quyền lực lớn hơn, ngồi vào vị trí cao hơn nữa.
Có lẽ Liễu Trản Anh cũng đoán được điểm này, nên mới đưa ra yêu cầu như vậy với Triệu Húc.
Liên hôn.
"Chỉ là đính hôn thôi." Liễu Trản Anh nói, "Chỉ cần chúng ta đính hôn, ta mới có thể thuyết phục cô mẫu, thuyết phục người Liễu gia toàn lực giúp ngươi cướp lấy vị trí đó.
Đính hôn, không phải thành thân.
Chờ ngươi báo thù cho nàng ấy xong rồi, ta sẽ giải trừ hôn ước."
"Cô nương không cần vì ta mà hi sinh như thế." Triệu Húc nhìn nàng ấy, vẻ mặt phức tạp.
"Việc này với ta mà nói không phải hi sinh, là đánh cược.
Ta chỉ là đánh cược ngươi đến cuối cùng rốt cuộc có vì áy náy, thành thân với ta hay không? Nếu ta thắng, ta chính là thê tử của ngươi.
Nếu ta thua, ta đây cũng không có câu oán hận, ta sẽ chủ động rời đi, không quấn lấy ngươi nữa.
Ngươi thấy thế nào?"
...!
Mà cùng thời gian này, trong viện của Tôn Thúy Nga.
"Tiểu thư tự mình xuống bếp chuẩn bị nhiều món ngon như vậy là muốn tặng Ngụy thị vệ sao?" Nha hoàn cười hỏi.
Tôn Thúy Nga cười cười, không trả lời.
"Chỉ có ngươi nhiều chuyện." Một nha hoàn khác nói.
"Nào phải nhiều chuyện! Ta chỉ là hâm mộ Ngụy thị vệ có thể có được sự ưu ai của tiểu thư nhà ta."
"Cũng đúng.
Tiểu thư nhà chúng ta dù là dung mạo hay gia thế cũng đều xứng đôi với ngài ấy."
"Được rồi, đừng nói nữa." Lúc này, Tôn Thúy Nga lên