Địa vị của người cầm đèn ở U Minh giáo rất đặc biệt.
Hắn không giống những giáo chúng khác, phải bẩm báo với tổng đàn hành tung của mình mọi lúc.
Làm người cầm đèn, chỉ cần trước đại hội minh tiêu ba năm một lần trở về tổng đàn, hiệp trợ trưởng lão chuẩn bị cho đại hội.
Mà những thời gian khác, người cầm đèn được tự do.
Ngoại trừ U Minh giáo xảy ra chuyện hệ trọng không thể nghịch chuyển, người cầm đèn đều sẽ không xuất hiện.
Theo thường lệ, nửa năm trước đại hộ người cầm đèn phải trở về U Minh giáo, cho dù có chuyện gì trì hoãn cũng sẽ báo cho tổng đàn, tuyệt đối không giống như lúc này, cách đại hội minh tiêu chỉ còn ba tháng, người cầm đèn vẫn chưa xuất hiện!
Tin tức này nhanh chóng được trưởng lão phụ trách đại hội minh tiêu bẩm báo giáo chủ Lệ Vô Ngân.
Căn cứ vào tin tức trưởng lão tra xét, người cầm đèn xuất hiện lần cuối vào một tháng trước, ở một nơi gọi là trấn Hồi Hồn.
Vì thế, Lệ Vô Ngân giao nhiệm vụ tìm kiếm người cầm đèn cho Vân Trân.
...!
"A, đói quá, sớm biết thế này, khi nãy ở trong trấn ta đã ăn thêm hai con vịt quay, không cần như hiện tại chỉ có cái màn thầu khô cứng..."
Ở rừng cây nhỏ không biết tên, Bát sư huynh mặc bộ đồ xanh đen đang ngồi dưới tàng cây, giơ cao màn thầu trong tay, than vãn.
Hắn vừa kêu vừa nhìn người người bên cạnh.
Vân Trân làm như không nghe thấy, vừa ăn màn thầu vừa uống nước ấm.
"A....!Ta muốn ăn thịt..." Bát sư huynh thấy nàng không để ý tới mình, lại kêu.
Vân Trân dừng lại, nghiêng đầu nhìn hắn.
Nàng thật sự không hiểu, nếu Bát sư huynh sợ khổ như vậy, vì sao còn đi theo nàng? Có điều kỳ lạ hơn chính là, rõ ràng chuyện Ngụy Thư Tĩnh nhờ vả, hắn đã hoàn thành, lại ăn vạ ở Tây Nam không đi, cuối cùng còn theo bọn họ về tổng đàn U Minh giáo!
Đó là tổng đàn của U Minh giáo đấy!
Với những đệ tử danh môn chính phái như Bát sư