Hồi Hồn trấn cách xa kinh thành, vị trí hẻo lánh.
Nếu không phải được chỉ dẫn, Triệu Húc rất khó tìm tới đây.
Nhưng hiện tại, hắn lại xuất hiện, xuất hiện ở nơi không nên xuất hiện, xuất hiện ở thời điểm không nên xuất hiện.
Còn nữa, hắn tới nhà Trương lão đầu làm gì?
Nhất thời, nghi vấn như thủy triều đánh úp nàng.
Trong hoảng hốt, Vân Trân ý thức được một chuyện, đó là hắn đã thành thân, thành thân cùng Liễu Trản Anh.
Bang!
Ngay lúc Vân Trân còn xuất thần, một kiếm của Bát sư huynh đã đánh rơi binh khí của hắc y nhân, sau đó kề kiếm trên cổ gã.
"Mong vị thiếu hiệp này thủ hạ lưu tình." Triệu Húc bước ra giữa sân, nói với Bát sư huynh, "Ta nghĩ, trong này có lẽ có hiểu lầm gì đó."
"Ai cho phép ngươi kêu loạn!"
Vân Trân mới hoàn hồn lại, giây tiếp theo liền bị Bát sư huynh chọc tức đến muốn hộc máu.
Trong nháy mắt, xung quanh trở nên an tĩnh.
Bầu không khí hiện trường vì lời Bát sư huynh nói mà lần nữa ngưng trọng.
"Thả ra!" Vân Trân đến bên cạnh Bát sư huynh, đè cánh tay hắn lại, nói.
Bát sư huynh trừng mắt nhìn nàng, rất không cam lòng mà rút kiếm về.
.
truyện xuyên nhanh
Vân Trân kinh ngạc với sự khác thường của hắn.
Ai cho phép ngươi kêu loạn?
Kêu loạn cái gì?
Vị thiếu hiệp này...!
Có gì sai sao?
Vân Trân chớp mắt, rất nhanh đã bình tĩnh lại.
"Đa tạ." Triệu Húc ôm quyền với họ, "Đây là ám vệ của ta.
Gã vì bảo đảm an toàn của ta, mới ra tay với hai vị.
Xin lỗi."
"Công tử khách khí." Vân Trân đè nén cảm xúc trong lòng, gật đầu.
"Hai vị chắc là cũng vì cái chết của Miêu Miêu cô nương mà tới đúng không?" Triệu Húc hỏi.
Bát sư huynh còn đang tức giận Triệu húc, cho nên Vân Trân chỉ có thể căng da đầu trả lời: "Đúng vậy."
"Một khi đã vậy, vào trong rồi nói."
...!
Không bao lâu, Triệu Húc, Vân Trân, Bát sư huynh ngồi cạnh bàn, Nguyên Bảo đứng sau Triệu Húc.
Mà đối diện bọn họ, Trương lão đầu đang ngồi trên