"Xem ra Thịnh Tài Tử đã hạ quyết tâm.
Một khi đã vậy, ta đây không quấy rầy nữa." Triệu Ngọc Nhung hành lễ, định xoay người rời đi.
Nhưng ngay khoảnh khắc đó, nàng ta bỗng dưng dừng lại, lơ đãng nói: "Đúng rồi, còn một việc ta cảm thấy nên để Thịnh Tài Tử biết.
Muội muội kia của người, Thịnh Vân Trân, nàng ấy đã trở về."
"A."
Vừa hết câu, Thịnh Lang Hoàn bị cây kim đâm vào tay.
Nàng cúi đầu, ngậm ngón tay trong miệng, tay còn lại nắm chặt khăn thêu.
Triệu Ngọc Nhung khẽ cười.
Xem ra, cá cuối cùng cũng cắn câu, không uổng phí mấy ngày nay nàng ta vất vả.
"Cáo từ." Triệu Ngọc Nhung gật đầu, xoay người rời khỏi lãnh cung.
...
Triệu Ngọc Nhung đi rồi, Thịnh Lang Hoàn chậm rãi lấy ngón tay trong miệng ra.
Nàng nhìn chằm chằm khăn thêu trong tay, phẫn nộ cùng không cam lòng trong ánh mắt ngày càng mãnh liệt.
...
Vân Trân tới Thượng Thực Cục.
Trong sáu cục của lục cung, Thượng Cung Cục dẫn đầu, năm cục còn lại hỗ trợ.
Cung nữ đi theo hầu hạ bên cạnh chủ tử, nếu được chủ tử thưởng thức, ngày tháng trong cung tất nhiên sẽ không quá tệ.
Mà cung nữ ở sáu cục hậu cung lại có cơ hội trở thành nữ quan.
Chế độ nữ quan có từ triều đại này.
Tuy rằng mới có, nữ quan nhìn chung cũng không có ảnh hưởng tới Vân Hán Quốc cho lắm, nhưng nữ quan cấp cao đều có phẩm cấp, mỗi tháng đều có thể lĩnh bạc như quan viên ngoại triều.
Đồng thời, so với cung nữ mà nói, nữ quan được tự do hơn.
Cung nữ sau khi thành thân thì không được phép ở lại trong cung, nhưng nữ quan lại có thể.
Đồng thời, trong sáu cục lục cung, cung nữ làm việc không tệ, được cấp trên khen ngợi, đề cử lên, liền có thể đi theo hầu hạ bệ hẹ và nương nương.
Bởi vậy, trừ những người quét tước làm việc trong cung