Nàng có thể không chút do dự giao sinh mệnh cho hắn.
Nàng có thể không giữ lại tất cả tình yêu dành cho hắn.
Yêu đến tận cùng, hèn mọn đến bụi bặm.
Nàng chưa bao giờ cảm thấy tình yêu của mình đối với Triệu Húc là cao thượng.
Nếu có thể, nàng cũng hi vọng được Triệu Húc đáp lại.
Sự hồi đáp này không phải chỉ là Triệu Húc yêu nàng thế nào.
Triệu Húc không nói, nàng cũng biết Triệu Húc yêu nàng.
Nàng tình nguyện trả giá sinh mệnh vì Triệu Húc, đồng thời nàng cũng tin thời điểm phải lựa chọn, người Triệu Húc chọn cũng là nàng.
"Đáp lại" mà nàng nói chỉ là thân phận.
Liễu Trản Anh ghen tị.
Nhưng nàng không ghen tị Liễu Trản Anh sao?
Ghen tị Liễu Trản Anh có thể quang minh chính đại đứng bên cạnh Triệu Húc.
Ghen tị Liễu Trản Anh có được thân phận thê tử của Triệu Húc.
Ghen tị Liễu Trản Anh có thể không cố kỵ mà nói với mọi người, nàng ấy thích Triệu Húc, nàng ấy yêu Triệu Húc.
Nàng ghen không?
Nàng ghen, ghen đến sắp nổi điên.
Nhưng ngoại trừ ghen ghét, nàng còn có thể làm gì?
Nàng có thể nói với Triệu Húc nàng ghen tị thân phận hoàng tử phi của Liễu Trản Anh?
Nàng có thể nói với Triệu Húc nàng muốn vị trí chính thê của hắn, độc chiếm tình cảm của hắn sao?
Nàng có thể nói với Triệu Húc nàng muốn đứng cạnh hắn, vĩnh viễn đứng cạnh hắn, chỉ cần hắn quay đầu lại liền có thể nhìn thấy nàng?
Nàng có thể nói với hắn nàng muốn vĩnh viễn bầu bạn với hắn à?
Không, không thể.
Nàng không thể nói gì cả.
Nàng không thể nói với Triệu Húc nàng rất yêu hắn, cũng không thể cho Triệu Húc biết nàng muốn hắn chỉ có một mình mình, nàng không muốn chia sẻ hắn với bất kỳ nữ nhân nào khác, nàng không muốn thê tử của hắn là nữ nhân khác...!
Cho dù đến cuối cùng Từ Bi Độ độc phát, nàng rời khỏi thế giới này, nàng cũng ích kỷ hi vọng Triệu Húc có thể nhớ tới nàng, cả đời yêu nàng, cho dù nàng đã chết.
Nàng không muốn cô độc lẻ loi, cuối cùng không có gì mang theo cả.
Nàng cũng có dục vọng, cũng ích kỷ.
Nàng không phải thánh nhân, nàng chỉ là một người bình