Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

925: Tiến Thoái Lưỡng Nan


trước sau


"Cái gì?" Vân Trân mở to hai mắt, khiếp sợ nhìn Lệ Vô Ngân.

Nàng lắc đầu, "Không được.

Ngươi cũng biết tình hình hiện tại của ta, ta..."
"Nàng không sống được mấy năm, vậy càng không nên ở lại kinh thành, ở lại bên cạnh người kia!" Lệ Vô Ngân ngắt lời nàng, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, "Nàng đừng quên, mạng của nàng là của ta! Ta mặc kệ nàng có thể sống được bao lâu, ba năm cũng được, bốn năm cũng được, ngày tháng còn lại của nàng đều thuộc về ta! Cho dù chết, ta cũng muốn nàng ở bên cạnh ta!"
Lệ Vô Ngân nói xong, trong phòng an tĩnh lại.

Vân Trân biết lời hắn nói là thật, hắn thật sự muốn nàng rời khỏi kinh thành.

"Niên Sanh..."
Nửa ngày sau, Vân Trân run rẩy gọi ra cái tên đã lâu không dùng tới này.

Lệ Vô Ngân chấn động.

"Giúp ta thêm một lần nữa, được chứ?" Vân Trân nhìn hắn, khẩn câu, "Ngươi biết tâm nguyện lớn nhất của ta là gì...!Ta..."
"Chậm rồi." Lệ Vô Ngân lạnh lùng cắt ngang.

Vân Trân nghi hoặc.

Lệ Vô Ngân đẩy món đồ trong tay đến trước mặt nàng.


"Mở ra xem đi."
Vân Trân ngây ra một lúc, duỗi tay cởi bỏ tấm vải bên ngoài.

Sau khi tấm vải bên ngoài được cởi bỏ, lộ ra khối tinh mỹ trong sáng.

Ngọc tỷ!
Vân Trân ngẩng đầu nhìn Lệ Vô Ngân.

"Chẳng lẽ..."
Lệ Vô Ngân quay đầu đi, tránh ánh mắt của nàng: "Hôm qua, có kẻ đặt trước cửa tiểu viện."
Có kẻ...!Đặt trước cửa tiểu viện?
Có nghĩa là thật sự có kẻ cố tình hãm hại U Minh giáo.

Đầu tiên là thích khách trong tiệc mừng thọ, sau đó là ngọc tỷ...!
"Cũng không phải hãm hại." Lệ Vô Ngân lắc đầu, "Vốn dĩ lần này U minh giáo vào kinh chính vì vụ đánh cược với Xích giáo."
U Minh giáo vào kinh là vì đánh cược với Xích giáo, vậy còn hắn?
Lệ Vô Ngân là giáo chủ của U Minh giáo, hoàn toàn không để

giáo phái mới kia vào mắt, lúc trước đồng ý đánh cược chẳng qua là vì nội dung đánh cược ở kinh thành...!
Rời khỏi Tây Nam, hắn muốn gặp lại nàng.

Cho dù hắn sẽ không thừa nhận.

"Có điều bây giờ đã không kịp nữa rồi." Đột nhiên, Lệ Vô Ngân nói.


Cái gì?
Vân Trân còn chưa kịp hoàn hồn, ngoài cửa đã vang lên tiếng đánh nhau.

Vân Trân nhìn Lệ Vô Ngân, chạy đến bên cửa sổ, liền thấy người của cấm vệ quân đánh nhau với hắc y nhân.

"Đó là nhóm Hữu hộ pháp?" Vân Trân quay đầu.

Lệ Vô Ngân gật đầu.

"Cho nên, ngươi đã có chuẩn bị mà đến.

Cho dù ta không đi, ngươi cũng sẽ ép ta đi?"
Bị cấm vệ quân bên ngoài bắt gặp nàng ở cùng người của U Minh giáo, cho dù nàng muốn ở lại kinh thành, ở lại hoàng cung cũng là điều không thể!
Nói rồi, hắn mở cửa ra.

"Giáo chủ!"
"Giáo chủ!"
Cửa vừa mở, Hữu hộ pháp cùng người cầm đèn liền đánh bại người trước mặt, lách nhẹ đi vào.

Theo đó, phòng của Vân Trân đã bị hộ vệ cấm vệ quân bao vây.

Lúc này, Ngụy Thư Tĩnh từ phía sau đi ra.

Y nhìn Lệ Vô Ngân đứng sau Vân Trân.

"Đi thôi." Lệ Vô Ngân nhàn nhạt nhìn người bên ngoài, xoay người muốn kéo Vân Trân đi.

Nhưng ngay lúc này, một thanh chủy thủ sắc bén lướt qua Lệ Vô Ngân..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện