Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

935: Cha Ruột


trước sau


Từ nhỏ Ngụy Thư Tĩnh đã là cô nhi.
Tuy rằng y có sư phụ Ngụy Duyên Võ chăm sóc, y cũng coi Ngụy Duyên Võ như phụ thân của mình, nhưng không có nghĩa y không khát vọng gặp lại phụ mẫu thân sinh, gặp lại người thân của mình.
Nàng tin khoảnh khắc Ngụy Thư Tĩnh nhìn thấy Độc Cô Hạo Lan, rất định rất chấn động.
...
"Ta đánh bại Độc Cô Hạo Lan.

Theo ước định, từ nay về sau, bọn họ không thể gây khó dễ cho đội thương nhân kia."
Nhưng không ngờ Độc Cô Hạo Lan lòng dạ hẹp hòi, sau khi bị y đánh bại, lại phái sát thủ ám sát.
Lúc ấy Ngụy Thư Tĩnh còn chưa giải hết độc trong người.
Độc Cô Hạo Lan đã hạ quyết tâm, không màng mọi giá cũng phải lấy được mạng của Ngụy Thư Tĩnh.
Cuối cùng, Ngụy Thư Tĩnh rơi vào tay Độc Cô Hạo Lan.
Ngay thời điểm Độc Cô Hạo Lan chuẩn bị giết y, Độc Cô Minh Ngọc dẫn một đôi nhân mã tới, nói đại vương muốn gặp Ngụy Thư Tĩnh.
Dù Độc Cô Hạo Lan không cam lòng thế nào, Ngụy Thư Tĩnh vẫn được Độc Cô Minh Ngọc đưa về vương đình của bộ lạc Sư Thứu.
"Ta ở vương đình gặp ông ấy.


Ông ấy nói với ta, ông ấy là phụ vương của ta.

Mấy năm nay, ông ấy không hề biết sự tồn tại của ta, mãi đến khi ta xuất hiện ở bộ lạc Sư Thứu, mãi đến khi ta bị Độc Cô Hạo Lan đuổi giết, bất cẩn làm rơi vòng ngọc mẫu thân ta để lại cho ta, bị thuộc hạ đưa đến tay ông ấy, ông ấy mới biết thì ra trên đời này còn có ta."
"Ngụy đại ca..." Vân Trân nhìn y.
Nàng chỉ nghe y nói cũng có thể cảm nhận nội tâm y chấn động, huống chi là Ngụy Thư Tĩnh tự mình trải qua.
"Thì ra năm đó ta không phải bị phụ mẫu vứt bỏ, chỉ là bị mẫu thân ta vứt bỏ mà thôi.

Còn cha ruột ta từng ấy năm căn bản không biết sự tồn tại của ta." Ngụy Thư Tĩnh nắm chặt tay thành đấm.
"Ngụy đại ca..."
Có lẽ mẫu thân huynh cũng có nỗi khổ.
Vân

Trân há miệng.
Nhưng yết hầu như bị thứ gì đó chặn lại.
Cuối cùng, nàng vẫn nuốt lời định nói trở về.
"Trên thế giới này không có phụ mẫu nào không yêu hài tử cả mình, huống chi là mẫu thân." Vân Trân nắm tay y.


Nàng có thể cảm giác được tay Ngụy Thư Tĩnh đang nằm chặt ở trong lòng bàn tay nàng chậm rãi thả lỏng.
"Ừ." Không biết qua lâu, cảm xúc của Ngụy Thư Tĩnh mới dần ổn định lại, gật đầu với nàng, "Ta cũng không oán hận họ.

Tuy rằng sư phụ không phải phụ mẫu thân sinh của ta, nhưng trong mắt ta, ông ấy còn quan trọng hơn phụ mẫu thân sinh.

Ta chỉ là đột nhiên biết được chuyện này, không thể lập tức chấp nhận."
Vân Trân không biết khi đó Ngụy Thư Tĩnh đã dùng cách gì thuyết phục Độc Cô Khiếu Lang, để ông ấy thả mình về Vân Hán Quốc.

Nhưng bây giờ xem ra, Độc Cô Khiếu Lang căn bản không muốn từ bỏ nhi tử đột nhiên xuất hiện này.
"Khi mới tới kinh thành, người của bộ lạc Sư Thứu đã lén tới tìm ta.

Bọn họ nói bệnh tình Độc Cô Khiếu Lang nguy kịch, muốn ta trở về bộ lạc chủ trì đại cục.

Lúc đó, ta từ chối bọn họ, nhưng không ngờ..."
Nhưng không ngờ lần này người của bộ lạc Sư Thứu đã hạ quyết tâm muốn đưa Ngụy Thư Tĩnh về.

Cho nên, khi phát hiện Ngụy Thư Tĩnh hoàn toàn không chịu phối hợp, họ trực tiếp nói ra thân phận của Ngụy Thư Tĩnh với hoàng đế Vân Hán Quốc.
Một khi thân phận của Ngụy Thư Tĩnh bị công khai, cho dù y muốn tìm tục ở lại Vân Hán Quốc, hoàng đế Vân Hán Quốc cũng sẽ không đồng ý!.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện