Vì sao Bùi mẫu và Bùi Chiêu chết, đã rất rõ ràng từ lúc Mạnh Tu Y định tội Bùi Bá An.
Cũng không phải yêu hận tình thù mới mẻ gì, giống với cốt truyện cẩu huyết mà thoại bản thường viết, cao trung trạng nguyên nhà nghèo vì tiền đồ mà từ bỏ thanh mai, cưới một cao môn nữ tử kiêu ngạo ung dung. Cao môn nữ tử cái gì cũng tốt, lo liệu việc nhà, sinh con dưỡng cái, ở trên chốn quan trường cũng có thể giúp hắn một tay, nhưng trạng nguyên trong lòng đã sớm có bạch nguyệt quang, mà cao môn nữ tử sinh ra cao quý, khí chất cử chỉ hơn người một bậc, chi tiết sinh hoạt nhỏ hằng ngày cũng vạn phần tinh xảo, đương nhiên không phải con cái nhà không tiền không quyền có thể so sánh được. Huống hồ nhạc phụ yêu thương con gái, nên cũng đau lòng luôn cháu trai cháu gái, e sợ có cái gì không chu toàn, thường đem cháu trai cháu gái mang về nhà, tận tâm dạy dỗ. Vốn là thiện ý, ở trong mắt trạng nguyên lại thành ác ý.
Sai lầm vô ý thành cố tình trêu chọc, nửa phần không chu toàn thành vô cùng ác độc, ở trong mắt trạng nguyên, cao môn nữ tử làm gì cũng sai, dù cho nàng đã thành vợ của hắn.
Rốt cục có một ngày, bạch nguyệt quang tìm tới cửa, lúc đó đường làm quan vừa khởi sắc trạng nguyên sao dám mang người về nhà, đành cẩn thận từng li từng tí một mà nuôi ở bên ngoài. Bạch nguyệt quang không tì vết cuối cùng rơi xuống trần thế làm ngoại thất. Người yêu ở cạnh, chính mình cũng toàn lực phấn đấu, khiến cho không ít thượng quan coi trọng, hết thảy đều là tốt đẹp như vậy, trong lòng quan trạng nguyên tự đắc, nhất thời sa vào cảnh đẹp trước mắt, không thể tự kiềm chế.
Nhưng mà, giấy không gói được lửa, chính thất trong nhà chung quy cũng biết đến sự tồn tại của ngoại thất. Thủ đoạn của cao môn nữ tử thì sao một nữ tử nhà nghèo có thể so lại. Sự thật tàn khốc đặt tới trước mặt, cao môn nữ tử một không khóc, hai không nháo, chỉ tra rõ rõ ràng ràng lai lịch của bạch nguyệt quang kia, sau đó báo cáo với cha mẹ trước tiên, lại báo với cha mẹ chồng. Cha mẹ chồng suýt nữa bị hù chết, nhưng lão nhân đầu óc tỉnh táo tất nhiên là biết nên lựa chọn gì.
Cha mẹ chồng vội vàng gọi trạng nguyên đến. Quan trạng nguyên thấy sự tình bại lộ, liền thẳng thắn nói muốn cao môn nữ tử chuẩn bị một gian nhà, hắn muốn nạp bạch nguyệt quang làm thiếp. Cao môn nữ tử nói, ai cũng có thể, nhưng nàng ta không thể, ngươi muốn nạp, trước hết hòa li (li hôn). Trạng nguyên vì tình yêu trong lòng mà không chịu nhả ra, mặc cho cha mẹ khuyên bảo ra sao. Cao môn nữ tử không nói hai lời, mang con trai con gái trở về nhà mẹ đẻ. Trạng nguyên còn đấu tranh trong lòng, nhưng nghĩ đến bạch nguyệt quang đã mang bầu, lại nghĩ đến ánh mắt dịu dàng sợ sệt của bạch nguyệt quang dưới ánh đèn, liền hào khí vạn trượng, nói sao cũng phải đem bạch nguyệt quang đem vào trong phủ, cố gắng bù đắp. Hắn tự cho rằng không thể cho nàng ta vị trí chính thê đã là vạn phần thua thiệt.
Nơm nớp lo sợ đợi nhiều ngày, không thấy vợ con trở về, cũng không thấy nhạc phụ cữu huynh tìm hắn nói chuyện, trạng nguyên không những không bình thản, ngược lại càng thêm lo sợ. Đúng như dự đoán, tiếp đó, quan trạng nguyên nhận đả kích lớn, không tới ba tháng, thượng quan từng vô cùng tán thưởng hắn trở mặt không quen biết, nhiều lần mắng chửi hắn trước mặt mọi người, đồng liêu từng nịnh bợ vây quanh hắn tất cả đều xa lánh, trạng nguyên tự hiểu đây là do người phương nào quấy phá bên trong.
Hắn cắn chặt răng, thầm mắng cao môn nữ tử không hiền, nghĩ đến cặp trai gái kia, càng không có nửa chút trìu mến, rõ ràng là hài nhi của hắn, lại bị nhà ngoại dưỡng đến không giống hắn nửa phần, ngoại trừ họ Bùi, thật sự nhìn không ra có nửa điểm can hệ với hắn. Nhưng mà, mặc kệ hắn oán thầm ra sao, áp lực bên ngoài càng ngày càng trầm trọng. Nhìn cái bụng đang chậm rãi nhô lên của bạch nguyệt quang, hắn cắn chặt hàm, muốn chống đỡ tiếp. Nhưng mà, thế sự tàn khốc, người bên trong nghịch cảnh đều không thể bình tĩnh. Lại qua hai tháng, chính là một lần khảo hạch chiến tích suốt ba năm. Lần khảo hạch này rất quan trọng với hắn, nếu có thể vượt qua, thì hắn có thể bước một bước dài trên con đường làm quan của hắn, nhưng nếu trượt, thì phải tiếp tục chịu khổ. Theo bộ dáng này, bị Địch gia quyền thế chặn trước mắt, tất nhiên hắn không có ngày nổi danh. Trạng nguyên tiến thoái lưỡng nan.
Mà cha mẹ chồng không chờ được, tiền đồ của nhi tử và sống chết của tiểu yêu tinh, tất nhiên là bọn họ muốn nhi tử tiền đồ như gấm, còn tiểu yêu tinh, ai quan tâm nàng ta làm gì. Cha của trạng nguyên là một lão điền xá rất có kiến thức, biết nếu lúc này không cẩn thận thì đời này nhi tử tất nhiên lu mờ đạm. Liền ra lệnh cưỡng chế nhi tử cấp tốc đem bạch nguyệt quang đi, cũng ám chỉ với hắn, ngày khác ngươi trên người ta, thì sao sợ nhà ngoại áp chế? Đến lúc đó lại đem bạch nguyệt quang trở về là được. Cũng không biết là trạng nguyên vốn lung lay, hay là lời này chọc trúng tim hắn, mạnh mẽ đẩy hắn tiến một bước. Trạng nguyên một đêm không ngủ, rốt cục đi đến nơi của bạch nguyệt quang, đưa nàng ta đi.
Bạch nguyệt quang sở dĩ là bạch nguyệt quang, chính là vì nàng có hào quang thánh khiết. Hài tử đã bảy tháng, đang một người hai mệnh, bên trong nụ cười của nàng mang lệ, như hoa lê nở rộ, đẹp đến mức khiến người ta nghẹt thở, trong miệng luôn hô Bùi lang. Tim trạng nguyên như bị đao cắt, loại thống khổ vì không thể bảo vệ người yêu khiến hắn nghẹt thở, càng làm hắn phẫn nộ hơn việc nhà ngoại kia chèn ép không chút lưu tình, rõ ràng chính là coi thường hắn.
Hắn là nhi tử của lão điền xá, chịu khổ học để thay đổi vận mệnh, thời điểm này hắn là kiêu ngạo vạn phần. Nhưng lúc này, hắn lại phát hiện, hắn căn bản không có thay đổi vận mệnh, hắn không chút nào cảm giác được vợ con tôn trọng. Bạch nguyệt quang cũng biết được nam nhân này không dựa dẫm được. Nhưng nàng không thể để cho nhi tử không có phụ thân, dù cho là vợ lẽ sinh, cũng tốt hơn là làm con riêng. Bạch nguyệt quang uống thuốc trợ sinh, lúc bảy tháng thì sinh non một bé nam. Mà chính nàng, lại chết vì thiếu máu sau sinh. Trước khi chết, nàng lôi kéo tay trạng nguyên, không hề nói gì, ánh mắt chỉ dịu dàng nhìn vào sinh mệnh yếu ớt trong tã lót, tất cả xót xa đều hội tụ thành một giọt lệ, lướt xuống khóe mắt.
Trạng nguyên đau thấu tim gan, xin thề sẽ cố gắng dưỡng dục hài nhi, đời này hắn chỉ có một hài nhi, chắc chắn sẽ khiến hắn thành tài, kế thừa tất cả của hắn.
Bạch nguyệt quang cười nhắm mắt.
Quan trạng nguyên cũng lãng tử quay đầu*.
*Đầy đủ là "Lãng tử quay đầu, vàng không đổi", mọi người có thể lên mạng đọc điển tích của câu này, cũng thú vị lắm.
Hắn tự mình đi đến nhà ngoại tiếp vợ con trở về, đứa bé kia đã sinh rồi, cũng không thể dìm chết, cao môn nữ tử cuối cùng mềm lòng, sung hắn làm thứ tử dưỡng ở trong phủ, không bạc đãi, cũng không ưu đãi. Kì thực, nếu đổi thành một nữ tử khác, cao môn nữ tử cũng sẽ không kiên trì như